Hồng Chuyên đệ nhị
niên, Hỏa Lô kỷ đệ tam niên, sơ tranh túc hiệp thế giới bôi. Ngoại địch tây
nhung hồi hột, Ả Rập chi quốc danh, thời thiên lý quá hải nhập Đông Lào xứ, phô
uy duy mục đích.
Tây nhung di địch, thân thể cường tráng, đầu chạm nóc đình, da như gỗ
cháy, râu ria như hổ, so với dân ta như voi với kiến. Quốc dân biết địch mạnh
thì ngại giao tranh, lấy kế dĩ hòa, địch tưởng nước ta nhược tiểu lại càng kiêu
ngạo.
Chúng vào Long thành diễu là hang tôm, đến trước Mỹ Đình nhạo là chuồng ngựa, phao rằng: "chuyến này
đại quân du hí, tiện thể đốt lưới dân man rồi về, chớ lấy làm sợ.", ai nấy
nghe thấy đều giận.
Triều đình mở hội
Diên Hồng, đồng thanh hô đánh, bèn chung tiền của sắm sửa sính lễ đến thỉnh
quốc sư họ Phác. Quốc sư nguyên gốc Cao Ly, vì bất đắc chí mà lưu lạc, trước đã
phô tài cầm quân ai nấy đều phục, thường trách: "Bần đạo nợ ơn quốc dân
tin dùng, hiềm nỗi tha phương cầu thực, xa còn phải lo thân quyến, kinh tài
không đủ chẳng thể ở lâu."
Nay
đối địch mạnh không thể không có thầy giỏi cầm quân, trong khi quốc khố eo hẹp,
có hào phú họ Phạm lớn tiếng: "Bổn phu bạc vàng chẳng thiếu, mà nợ nước
chưa đền, tưởng dốc hết gia sản mà đẩy lui địch mạnh, phô trương quốc khí, cũng
đáng đầu tư. Xin tiên sinh chớ lo, chẳng những thân quyến mà họ tộc, bằng hữu
không sót một ai tôi đều chu cấp."
Được
lời cởi mối tơ vò, Phác quốc sư liền lĩnh ấn kiếm xung trận, quân khí rất
thịnh. Xuất kì bất ý, thế như chẻ tre, sấm nổ không kịp bịt tai, địch mải yến
tiệc, ra trận chưa tỉnh hơi men đã thấy lều lưới bốc cháy.
Tây
nhung hồi hột hoảng loạn vỡ trận, tướng địch phải hết sức trấn an củng cố hàng
ngũ. Đang lúc địch chưa biết tiến lui, thì Phác quốc sư thả một con chim lớn
vào trận, con chim ấy lông vũ màu lửa, bay lượn vào giữa thiên binh vạn mã như
chỗ không người, có lúc tưởng phá tan lều lưới thì lại nhàn nhã bay ra. Tướng
địch lấy làm lạ, hỏi chim ấy chim gì, có kẻ túc trí đáp: "Đó giống ác
điểu, sinh ra từ lửa, trước rất hiếu sát, thường khi cất tiếng hót thì phải
thiêu thành đốt lũy, không ai cản nổi." Tướng địch ngửa cổ than rằng:
"Ác điểu là giống hiếu sát, nay được thả vào trận đùa bỡn ba quân, đốt được
lưới ta mà không đốt đó chẳng phải vì địch thủ còn lắm bảo bối, kì nhân, dị thú
hay sao? Ta sớm rút về thì hơn, kẻo thân bại danh liệt!"
Nói
xong tây nhung hồi hột bèn phơi áo trắng, lui xa vạn dặm.
Nguồn:
Nam Thanh Phan
xin chúc mừng chiến thắng của đội tuyển của gia Việt Nam. tôi tin rằng với những gì đã thể hiên thì đội tuyển của chúng ta có thể tiến xa hơn nữa. thế nhưng chúng ta không nên ngủ quên trên chiến thắng mà còn có những sự chuẩn bị cho những trận đấu phía trước
Trả lờiXóa