Cát bụi được bắt nguồn từ một thoáng buồn không nguyên cớ là một đoạn phim, một cuốn truyện chưa ưng ý. Trong hồi ký của Trịnh Công Sơn viết:"Có một cái gì đó thật trùng hợp trong cùng một buổi chiều. Một nỗi buồn hay một điều gì đó gần với sự rời xa ly biệt đang cựa mình thức dậy trong tôi.Tôi lại ra đường tìm một góc quán quen thuộc ngồi. Trên đường trở về nhà, trong đầu bỗng vang lên một tiếng hát. Tôi lặp đi lặp lại nhiều lần trong đầu, hát thành tiếng khe khẽ".
Biển nhớ được viết cho Tôn Nữ Bích Khê học trường Sư phạm Quy Nhơn vào hè 1962. "Chúng tôi đã ngồi uống cà phê với nhau dưới mái quán thấp ven biển lợp bằng lá kè. Biển nhớ là cảm hứng từ muôn vàn đợt sóng lấp lánh trong những đêm khuya, Sơn đã kéo cao cổ áo, chợt rùng mình rồi có một ngày sẽ xa những dấu chân trên cát, có còn'trời cao níu bước Sơn Khê'", Đinh Cường chia sẻ.
Diễm xưa do Khánh Ly thể hiện, đã trở thành top hit ở Nhật năm 1970. Ngữ nghĩa của Diễm xưa được Trịnh Công Sơn lý giải: "Diễm là đẹp, xưa là ngày xưa". Nhân vật được nhắc tới trong ca khúc là nữ sinh Ngô Thị Bích Diễm của Đại học Văn khoa Huế. Nhà Bích Diễm ở bên kia sông qua cầu Phú Cam, rẽ tay phải về phía đường Phan Chu Trinh, hàng ngày cô gái vẫn đi qua nơi Trịnh Công Sơn ở.
"Ngày xưa, cây cầu Phủ Cam tuy ngắn nhưng đầy duyên nợ.Trịnh Công Sơn ở căn gác tầng 2, số nhà 11/03 đường Nguyễn Trường Tộ. Hàng ngày, chàng cứ đứng lấp ló sau cây cột, lén nhìn một người đẹp. Nàng đi bộ từ bên kia sông, qua cầu Phủ Cam, dạo gót hồng dưới hàng long não, ngang qua chỗ Sơn ở là chàng cứ sướng ran cả người. Một tình yêu 'hương hoa' kéo dài cho đến cuối đời chàng. Sau này, mỗi một mối tình tiếp theo của Sơn đều có hình ảnh cô gái đó", giáo sư Bửu Ý nói.
Xin trả nợ người Bích Diễm trong một dịp trở về Việt Nam có lại thăm anh. Từ đó nhạc phẩm Xin Trả Nợ Người ra đời với những câu: “Hai mươi năm xin trả nợ người. Trả nợ một thời em đã bỏ ai. Hai mươi năm xin trả nợ dài. Trả nợ một đời em đã phụ tôi…”
Hạ trắng là một ca khúc trữ tình do Trịnh Công Sơn sáng tác năm 1961 (sau bài Diễm xưa). Bài hát được bắt nguồn cảm xúc từ nỗi ám ảnh của một mùa hè nóng bỏng tại Huế, cộng với một câu truyện về cái chết của cha mẹ một người bạn.
"Sau đó tôi kết hợp giấc mơ hoa trắng mùa hạ với mối tình già keo sơn này như áo xưa dù nhầu cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau để viết nên bài Hạ trắng" - trích hồi ký Trịnh Công Sơn.
Một cõi đi về được viết vào khoảng 1974 đầu năm 1975 nhưng từ năm 1980 mới phổ biến. "Đây là một bài hát rất lạ, thực sự không dễ hiểu vì có những câu trong bài hát bản thân tôi cũng thấy khó giải thích. Viết thì viết vậy nhưng để giải thích thật rõ ràng thật khó. Khi tôi gặp không ít người dù họ học ít nhưng họ lại thích, hỏi họ có hiểu không, họ trả lời là không hiểu nhưng cảm nhận được có một cái gì đó ở bên trong. Khi nghe, khi hát lên có một điều gì đó chạm đến trái tim mình. Tôi nghĩ trong nghệ thuật điều quan trọng nhất là làm thế nào để mở ra một con đường ngắn nhất đi từ trái tim đến trái tim của người khác mà không cần cắt nghĩa gì thêm", Trịnh Công Sơn từng nói.
Nối vòng tay lớn là ca khúc được Trịnh Công Sơn viết để kêu gọi sự đoàn kết giữa 2 miền Nam Bắc. "Trịnh Công Sơn đã viết Nối vòng tay lớn cho khắp cả miền Nam cùng hát,thế nhưng ít ai có dịp nghe anh hát. Một ngày, ngày trọng đại của thành phố Sài Gòn và của cả nước, 30/4/1975, người dân Sài Gòn bỗng được nghe Trịnh Công Sơn hát.
Khoảng 3h chiều 30/4/1975, phần lớn người dân đều túa ra đường để được tận hưởng bầu không khí hân hoan, phấn khởi của ngày thành phố được giải phóng và trực tiếp gặp gỡ thăm hỏi với các chiến sĩ giải phóng. Vào lúc ấy, những người dân ở nhà mở radio nghe tin tức qua Đài phát thanh Sài Gòn đột nhiên có cảm giác khác lạ khi chương trình chợt lặng đi một chút và tiếp ngay đó là tiếng của Trịnh Công Sơn: 'Tôi là Trịnh Công Sơn', rồi anh cất tiếng hát bài Nối vòng tay lớn",Nguyễn Đức cho biết.
Nhớ mùa thu Hà Nội Trịnh Công Sơn kể: "Mình rất yêu Hà Nội. Năm 1985 mình cùng ba đồng nghiệp được Bộ Văn hóa Liên Xô mời thăm Liên Xô, khi trở về, mình ở lại Hà Nội luôn một tháng. Mỗi sáng, mình và Thái Bá Vân đi loanh quanh Hà Nội gặp bạn bè. Chiều nào cả hai cũng lên Hồ Tây, nằm bên hồ với chai Ararat,uống lai rai và nhìn bầy sâm cầm đáp xuống bay lên".
Tôi ơi đừng tuyệt vọng trên báo Thanh Niên từng viết: "Nhạc sĩ của những bản tình ca Trịnh Công Sơn đã buồn tha thiết khi từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ. Dường như trong các ca khúc của anh luôn thấp thoáng những mối tình,khi như nắng như mưa, khi như sương như khói, khi lại hư ảo đến nao lòng. Hiểu tường tận những mối tình ấy, có lẽ là Trịnh Xuân Tịnh, người em từng theo anh đi tận cùng trời cuối đất, rong ruổi trên những nẻo đường giang hồ phiêu bạt.
Anh kể: 'Hôm ấy, giữa phòng triển lãm tranh, có người con gái tha thướt trong chiếc áo lụa màu ve chai. Một thoáng ngỡ ngàng bởi anh Sơn rất quen. Đôi mắt, đôi môi, nụ cười ấy tỏa sáng và tinh khiết. Khoảnh khắc đó tôi đã thực sự bùng cháy'.
Thế rồi, căn nhà 47C Phạm Ngọc Thạch, quận 1, TP HCM đã có thêm một dáng người. Không gian, thời gian ở đó chợt tình tứ, rộn ràng. Anh em, bạn bè rất mừng khi hay tin con người suốt mười mấy năm chưa lấy vợ, nay sắp sửa bước vào vườn địa đàng của trần gian. Người đó là á hậu V.A. Từ đó, mỗi sáng,anh Sơn thường ngồi uống một chút gì ở quán cà phê 81 Nguyễn Văn Trỗi cùng bạn bè. Câu chuyện tùy hứng, lúc là chuyện đời, chuyện người, có khi là chuyện tiếu lâm nhưng ít nói chuyện âm nhạc.
Lúc đó, trong anh đang có niềm hạnh phúc thật thanh thản, thật nhẹ nhàng. Người ấy cũng ghiền những món anh thường dùng như cá nục kho khô,thịt luộc, mắm ruốc, tôm chua, canh mít, mồng tơi, mướp đắng.
Những ngày ấy, anh còn mẹ. Bà thương và rất cưng hai người. Bà cũng mong có cháu nội. Đây cũng là lúc anh có dự định cưới vợ mãnh liệt nhất bởi trong anh tình yêu đang là thác đổ. Một ngày, căn phòng đầy ắp cây cọ, bức tranh, sách vở, đàn và rượu đã không còn bóng dáng thanh thanh, dong dỏng của người tình. Người ấy đã ra đi như những dòng sông nhỏ. Cả nhà, bạn bè biết anh buồn lắm. Nỗi buồn không chùng xuống vực sâu mà bay vút lên rằng 'đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng'.
Dặn dò với lòng mình như thế, nhưng làm sao không đau khi 'lá mùa thu rơi rụng giữa mùa đông', làm sao khỏi hoang mang khi trước đó 'em là tôi và tôi cũng là em', còn giờ 'tôi là ai, là ai, là ai!'. Anh ngồi đó, nhìn nắng tàn phai như một nỗi đời riêng. Với người tình, anh vẫn độ lượng 'em hồn nhiên, rồi em sẽ bình minh'. Có thể ở một nơi nào đó, có người đang thầm thì'đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng...'".
Nhìn những mùa thu đi viết cho một người con gái tên Thu (theo Nguyễn Thanh Ty) tại Huế vào năm 1963 khi TCS còn là một cậu sinh viên. Bài ca có lẽ đã bỏ trong túi lâu ngày, chưa được phổ biến, đến tay chúng tôi thì mực đã nhạt nhoè, chúng tôi xúm nhau lại trên thềm xi măng của một gian phòng rộng lớn gọi là hội trường của Nha cảnh sát TP (Bây giờ là Ðại học Sư Phạm Huế) lúc ấy tạm sử dụng làm phòng giam những thành phần trí thức Phật tử trong phong trào đòi bình đẳng tôn giáo do việc cấm treo cờ Phật giáo vào ngày Phật Ðản 1963 và việc xe tăng cán chết 14 em trong gia đình Phật tử vào đêm Phật đản tại thành phố Huế, để tập hát, chúng tôi, sinh viên Phật tử, gia đình Phật tử, các giáo viên và giáo sư đều đồng thời bị bắt một loạt trong đêm 20-08-63, đêm các chùa bị tổng tấn công trên khắp miền Nam VN , có người đang ngủ ở nhà cũng bị mời vào, như trường hợp của HPNTường,- hồi ấy HPNTường không nằm trong Ðoàn SVPT,- trong túi áo của anh, mảnh giấy "Nhìn những mùa thu đi" đã trở thành bài hát "cho đỡ buồn" (cũng như Sơn đã nói hát cho vui) trong suốt những ngày tháng bị giam cầm của chúng tôi”. (Theo Thái Kim Lan)
Ru Tình Một cô ca sĩ người Nhật muốn sang VN gặp Trịnh Công Sơn, chẳng may, cô ta bị tai nạn và đã ra người thiên cổ. Trịnh Công Sơn buồn lắm, chưa gặp người mà Trịnh Công Sơn tưởng tượng là đẹp lắm - đẹp từ bàn tay đến đôi má - mà đã mất. Trịnh Công Sơn bèn viết bài hát này để "ru" một chuyện tình không có thật, một chuyện tình tưởng tượng, một chuyện tình vừa đẹp lại vừa buồn (trích Nguyễn Văn Tuấn).
Như cánh vạc bay Nhân vật của Như cánh vạc bay là một cô gái Huế đã định cư ở nơi xa. Không được ở bên nhau,sống với nhau, anh vẫn luôn mong người ấy hạnh phúc, dù anh âm thầm đau khổ:"Ta nghe từng giọt lệ. Rớt xuống thành hồ nước long lanh" - trích lời Trần Long ẩn.
"Người con gái trong bài là một thiếu nữ tên P.T.L, người gầy và cao, rất đẹp, sinh trưởng trong một gia đình nề nếp, gia phong nổi tiếng. Sau này cô cư ngụ tại Ottawa và từng gặp lại Trịnh Công Sơn trong dịp anh sang Montréal thăm gia đình lần duy nhất vào dịp Phục Sinh năm 1992" - trích Trường Kỳ.
Trịnh Công Sơn đã từng nói rằng: "Sống giữa đời này chỉ có thân phận và tình yêu. Thân phận thì hữu hạn. Tình yêu thì vô cùng. Chúng ta làm cách nào nuôi dưỡng tình yêu để tình yêu có thể cứu chuộc thân phận trên cây thập giá đời.", và quả thật những sáng tác của ông đa phần là theo những chiều hướng mà làm cho người nghe cảm thấy bay theo điệu nhạc của ông.
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn được coi như một trong những nhạc sĩ lớn nhất của Tân nhạc Việt Nam với nhiều tác phẩm rất phổ biến. Các tác phẩm của ông phần lớn là nói về tình yêu, tình cảm đôi lứa mà nó thấm đẫm va được ông gửi gắm qua các tác phẩm của mình. Hiện nay các ca khúc do Trịnh Công Sơn sáng tác đang được mọi người rất yêu thích và đặc biệt là các bạn trẻ.
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn được giới ái mộ, những người hâm mộ trao tặng danh hiệu là kẻ du ca về tình yêu, quê hương và thân phận bởi vì không những do những sáng tác của ông mà chính là cái cảm xúc và phong cách mà ông mang lại cho người thưởng thức nhạc của ông. Âm nhạc của ông đang ngày cáng được mọi người đón nhận với những ca khúc bất tử thể hiện tình yêu của đôi lứa, chuyện hẹn hò...nó nói lên được tâm trạng của tác giả và gây cảm giác rất khác với người nghe, chính vì vậy mà nhạc Trịnh đúng là món ăn tinh thần đích thực.
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn đã để lại cho không chỉ người dân trong nước ta mà còn cả những người nước ngoài những bản nhạc đi vào lòng người và mang những giai điệu da diết khó quyên! những bản nhạc của Trịnh Công Sơn còn mang theo những âm hưởng của cuộc sống, là những bản tình ca, những nốt nhạc thăng trầm của đất nước ta, xuyên suốt những cuộc kháng chiến thần thánh của dân tộc ta! những ca khúc ấy chắc hẳn sẽ mãi bất tử trong lòng người dân Việt Nam!
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn là người khát sống ông muốn sống nhiều nơi cùng một lúc, ngồi nơi này, nhớ nơi kia, muốn sống gấp đôi sợ không đủ thì giờ, lắm lúc không phân biệt ngày với đêm. Ông thích những chuyến tàu xuyên suốt, những chuyến xe đỗ rồi lại đi, ông thích rút ngắn không gian giữa rừng với biển, giữa đó ông tha hồ sống với ghềnh, bãi, lũng sâu và núi, tháp, cánh đồng, ông muốn rút ngắn thời gian giữa lạ với quen và xua tan những cánh dơi thù nghịch. Âm nhạc của ông mang đậm cảm xúc khiến cho người nghe họ phải suy nghĩ, dụng động.
Trả lờiXóaVới những bản nhạc, những bản tình ca đi sâu vào lòng người, Trịnh Công Sơn đã làm cho biết bao những thính giả, những người hâm mộ cũng như những người thưởng thức âm nhạc như bị lạc vào thế giới của tình yêu, của những cảm xúc rất chân thực mà chính ông viết nên từ những cảm xúc, hiện thực của bản thân mình trải nghiệm. Ông đã để lại những ca khúc không thể nào quên theo năm tháng, đó thật sự là vốn tài sản văn hóa thật là quý báu.
Trả lờiXóatrong quá khứ, những sáng tác của mình, Trịnh Công Sơn với nhiều ca khúc của mình đã bị cấm vì nó được cho là có nội dung phản chiến trong thời kỳ chiến tranh Việt Nam và phần lớn bị cả Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Việt Nam Cộng hòa cấm. Nhạc của Trịnh Công Sơn được nhiều ca sĩ thể hiện, hiện nay và nó thu hút được rất nhiều người nghe bởi những cảm xúc của nó mang lại và nói lên được cảm xúc thực sự từ chính bản thân ông. Đó là những tác phẩm nghệ thuật mang đạm giá trị tinh thần mà ông để lại.
Trả lờiXóaTừ nhạc tình yêu, thân phận con người, Trịnh Công Sơn chuyển qua nhạc thần thoại quê hương. Âm nhạc ở miền Nam trong thời gian này thật phong phú. Và có thêm những bài hát phản ứng trước cảnh tang thương của đất nước. Sống cùng thời với những người đi vào quê hương qua nẻo tâm ca và du ca, Trịnh Công Sơn cũng nhận diện lại quê hương. Đi tìm quê hương, phải sống những ngày dài trên quê hương thì phải hát bài quê hương, phải nhỏ giọt nước mắt cho quê hương khi thấy quê hương hình hài nát dấu bom với xác người chết hai lần
Trả lờiXóaNhạc thần thoại quê hương, nhạc tình yêu và thân phận con người của Trịnh Công Sơn có một tư tưởng chỉ đạo khá rõ, dù toàn bộ âm nhạc của anh đẹp như một bức họa trừu tượng hơn là tả thực. Cả nhạc lẫn lời, cả xác chữ lẫn hồn thơ, nghe bảng lảng, mơ hồ khó phân định cho đúng nghĩa, nhưng nếu nghe kỹ cũng tìm ra ý chính: Trịnh Công Sơn muốn nói lên nỗi đau con người trong cuộc sống hiện đại, có tình yêu, có chiến tranh, có hận thù, có cái chết dễ dàng như chết trong mơ. Anh ca tụng tình yêu và cũng như bất cứ nghệ sĩ nào ở trên đời này anh chống bạo lực và chống chiến tranh.
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn là một nhạc sĩ nổi tiếng của Việt Nam. Những ca khúc của ông là những ca khúc đã đi cùng năm tháng và có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến người nghe. Nói đến dòng nhạc Trịnh là dòng nhạc nghe sâu sắc, nhưng người nghe luôn cảm thấy được con người nhẹ nhàng, thư thái khi nghe. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tuy đã ra đi nhưng những tác phẩm của ông sẽ luôn sống mãi.
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn là một nhạc sĩ được nhiều thế hệ người Việt Nam yêu mến, những sáng tác của ông đều xuất phát từ những cảm nhận từ tâm hồn mình, những sự việc rất thật với cái nhìn của một người nghệ sĩ nó trở nên đẹp đẽ lạ thường. Những bài hát do ông sáng tác người nghe cứ muốn nghe đi nghe lại mãi, càng nghe càng thấy thấm một chút tâm tư tình cảm của ông.
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn là một tác giả nổi tiếng trong giới âm nhạc của nước ta, các ca khúc của ông đều gây được tiếng vang lớn và đã hình thành nên một dòng nhạc đó là dòng nhạc trịnh, có thể nói nghe những ca khúc của ông có thể đi vào lòng người, ông là một thiên tài của Việt Nam, ông xứng là Môda, bet to ven của Việt Nam, dù ông đã đi xa nhưng danh tiếng và hình ảnh của ông vẫn còn mãi mãi trong mỗi người yêu nhạc
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn được coi như một trong những nhạc sĩ lớn nhất của Tân nhạc Việt Nam với nhiều tác phẩm rất phổ biến. Hiện nay chưa có thống kê về số tác phẩm để lại của ông (ước đoán con số không dưới 600 ca khúc), phần lớn là tình ca. Nhạc của Trịnh Công Sơn được nhiều ca sĩ thể hiện, nhưng thành công hơn cả là Khánh Ly. Ngoài ra, ông còn được xem là một nhà thơ, một họa sĩ không chuyên. có thể nói, trịnh công sơn là một nghệ sĩ lớn
Trả lờiXóaTình yêu là đề tài lớn nhất trong các tác phẩm của Trịnh Công Sơn. Những bản tình ca chiếm đa số trong danh mục nhạc phẩm, có thể nói ông là nhạc sĩ của tình có thể được sánh với nhà thơ của tình yêu như xuân diệu, và có một điều cần phải nhắc đến, đó là , dù ông sáng tác những ca khúc hay nhưng tùy hoàn cảnh đất nước mà nó có thể có ích hay không, đây là điều hạn chế ở ông, ông đã để tình cảm quá lấn lướt
Trả lờiXóaTên tuổi của Trịnh Công Sơn còn gắn liền với một loại nhạc mang tính chất chống lại chiến tranh, ca ngợi hòa bình mà người ta thường gọi là nhạc phản chiến, hay còn gọi là Ca khúc da vàng theo tên các tập nhạc của ông phát hành cuối thập niên 60. Những ca khúc da vàng thường nói lên thân phận của những người dân một nước nhỏ bị lôi kéo vào chiến tranh và nằm trong vòng toan tính, giành giựt ảnh hưởng của những nước lớn, ông có tình yêu thương con người có thể nói là rất lớn
Trả lờiXóaTrịnh Công Sơn có thể nói là một nhạc sĩ lớn của nên âm nhạc VIệt Nam, ông có những sáng tác đã đi vào lòng ngừoi, và giờ dòng nhạc Trịnh mang tên tuổi của ông đã đi vào lòng người Việt, ông có tình yêu thương con người, yêu hòa bình, căm ghét chiến tranh, các tác phẩm của ông đã ghi dấu ấn về điều này, và một điều đáng nói ở ông là ông đã có những tác phẩm đã làm cho người nghe phải gần như theo tiếng gọi của ông
Trả lờiXóa