Bàn chân cha từng lún trong bùn
Cánh cò bay trước mặt
Cha của thời mở đất
Ngang tàng cánh tay vung
Đêm phương Nam ánh lửa bập bùng
Sự sống giấu dưới bao tầng lá mục
Bình minh là tiếng gà eo óc
Mồ hôi cha hòa cùng sương đêm
Đất phương Nam đặc điểm thành tên
Những xẻo Quít, Mương Trâu
Những Bến Đình, Bến Nước
Cánh cò nối rừng tràm, rừng đước
Nối xóm làng đến tận mênh mông
Đường chân trời nối núi và sông
Cuộc nhân thế nối kẻ sơn tràng với người hạ bạc
Cha đứng giữa ruộng đồng bát ngát
Mà nói điều nghĩa nhân
Cha của thời bùn ngập ống chân
Đã dạy con “ bạc tiền như phấn thổ …”
Niềm ao ước cho con biết chữ
Lớn hơn sản nghiệp đời mình
Am lạnh nhân tình giữa phương Nam xanh
Cha phơi trải tấm lòng
Chén rượu đầy vơi
Chào mời hồn hậu
Cánh cò trắng chao tìm chỗ đậu
Đất đồng bằng trải ngút ngàn xa
Đã bao mùa nắng gió đi qua
Bao mùa nữa lụt tràn, nước nổi
Đất phương Nam đêm ngày vẫy gọi
Cha đi theo thấp thoáng cánh cò
Cả đời người lo chuyện ấm no
Trong giấc ngủ còn vung tay gặt
Cha đã thở bằng hơi thở đất
Đem mùa màng vào cả trong mơ
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét