Như thường lệ, những ngày đầu tháng giêng mọi người đi lễ chùa cầu an, hY vọng bước sang năm mới một năm an lành và may mắn. Người Hà Nội đi Tứ trấn, đi chùa gần nhà, đi những ngôi chùa, đình, đền, phủ nức tiếng của thủ đô. Người ở quê ai nấy cũng đi lễ chùa làng, chùa xã, chùa huyện, chùa tỉnh.
Năm nay, năm Giáp Ngọ những chuyện mắt thấy, tai nghe ở chốn tâm linh thật có nhiều biến động khác với mọi năm. Kinh tế lạm phát. Trước tết phố Hàng Buồm (con phố cổ nổi tiếng của Hà Thành chuyên cung cấp các loại bánh kẹo) vắng hoe. Siêu thị những ngày giáp Tết cũng thưa thớt, èo uột người sắm sanh, hàng hóa ê hề có cung nhưng thiếu cầu. Và giờ những ngày đầu năm mới Giáp Ngọ người ta đến chốn tâm linh với một phong thái khác, rất khác mọi năm…
Phủ Tây Hồ tọa trên một ụ đất sát mép Hồ Tây, sông nước mênh mang, nơi thờ Bà chúa Liễu Hạnh, một trong tứ bất tử của Việt Nam (Sơn Tinh, Thánh Gióng, Công chúa Liễu Hạnh, Chử Đồng Tử) ngay từ những ngày đầu năm đã chật kín người đến lễ. Nơi đây được coi là một trong những chốn linh thiêng bậc nhất Hà thành. Người cầu duyên, cầu tài, cầu văn chương chữ nghĩa đều cúi mình thành kính trước tam tòa thánh mẫu. Người năng nhang khói ở khắp nơi mà ra Thủ đô chưa đến được Phủ Tây Hồ coi như là vô vị.
Năm nay, ngay từ bãi trông xe vào đến cửa Phủ cách cả hàng trăm mét, chả hiểu sao lại lắm ông đồ nho đến thế. Dễ đến hơn trăm ông. Gọi là ông đồ nho cho oai, chứ thực ra không biết khả năng đến đâu. Có ông phong thái nho nhã, cử chỉ thanh tao. Có ông lại to béo bụng phệ, quần ống thấp ống cao, khăn xếp đội lệch trên đầu, bộ dạng thảm hại. Có ông lại gầy guộc, nhỏ bé, da xanh sạm như người thiếu ăn, vẻ mặt rầu rĩ, ngơ ngác giữa dòng người đổ vào lễ, tấp nập qua lại. Các ông đồ mặc áo vàng, áo đỏ; đầu đội khăn xếp màu vàng, màu đỏ.
Ồ thì ra, các "ông đồ" viết sớ dâng sao giải hạn nên họ mặc áo và khăn cùng màu với tờ sớ. Một ông đồ bảo: "Đầu năm mặc màu đỏ cho xuân, mặc màu vàng cho thịnh". Chả biết xuân - thịnh cỡ nào nhưng các "ông đồ" cứ cả ngày dài ế ẩm. Khác với mọi năm, mỗi bàn ông đồ ngồi viết sớ chật hẹp, đông đúc, khách xếp hàng đợi chờ thì năm nay, mặc dù, khách thập phương ra vào tấp nập, hầu như rất ít người viết sớ, những ngày đầu năm mới, họa hoằn mới có một vài ông đồ có khách còn lại thì "ông đồ" ngồi một mình ngắm phố phường qua lại.
Một "ông đồ" buột miệng than: "Ế quá, từ sáng đến giờ chưa thấy ai viết sớ", ông đồ bên cạnh bảo: "Tôi từ sáng đến giữa trưa mới có một bác viết ba tờ sớ. Thời buổi đói kém, người ta lễ lạt cũng ít đi". Rỗi việc, các ông đồ lại ngồi bàn chuyện rôm rả xảy ra hôm tết đăng trên báo chồng bắn chết vợ trước đêm 30, hay chuyện ngay trước giao thừa một chị phụ nữ mất luôn hai người con, hay chuyện tai nạn giao thông tăng vọt trong dịp tết…
Năm nay, Ngân hàng Nhà nước hạn chế in tiền có mệnh giá thấp tiền 2.000, 1.000, 500 vô cùng khan hiếm. Tưởng các hàng đổi tiền lẻ đi lễ sẽ ăn nên làm ra không ngờ họ cũng ế ẩm chả kém gì mấy cửa hàng viết sớ dâng sao giải hạn. Một chị đổi tiền lẻ ở gần cửa Phủ Tây Hồ bảo: "Chả năm nào thất thu như năm nay. Suốt từ trước tết đến giờ ế dài".
Một chị khác bán bánh kẹo bảo: "Dân tình làm gì có tiền đâu mà đổi, tiền ăn còn khó nói chi là dâng tiền cho Thánh. Đến như hoa quả bánh kẹo của tôi mà vẫn ê hề ra đây. Dân tình mua chậm lắm. Túc tắc mãi, mòn cả mắt mới bán được vài ba đĩa hoa quả, trầu thuốc". Chị đổi tiền lẻ nói: "Thế mà bãi để xe ôtô đến bạt ngàn ra, đầy xe đẹp". Chị bán hoa quả bảo: "Ối giời! Cố gắng lắm đấy. Dân mình ưa sĩ hão mà. Có cái xe để oai thôi chứ ối ông bà đi xe sang hay siêu xe thì cũng sắp vỡ nợ đến nơi. Trông giàu có xênh xang thế nhưng đói rã họng. Diễn cả đấy". Rồi chị đổi tiền và chị bán hoa quả lại nói chuyện về các doanh nghiệp phá sản, vỡ nợ.
Phủ Tây Hồ càng vào sâu cửa Phủ càng đông đúc từ ngày mồng 4 tết để lễ bái các đấng bề trên, khách thập phương đã phải chen chúc chật chội. Mọi năm, vào những ngày này tại các nơi bày đồ cúng ở ban Công đồng, ban Mẫu, ban Sơn Trang đã mâm này quả nọ, khay cúng linh đình hoành tráng, năm nay các khay bày ít hơn hẳn. Lễ vật cũng nghèo nàn ít nhiều tùng tiệm hơn. Khay đặt tiền lễ tại các bàn đặt lễ toàn tiền lẻ mệnh giá 1.000, 2.000 họa hoằn lắm mới thấy tờ mệnh giá 10.000. Chứ mọi năm tiền 20.000, tiền 50.000, tiền 100.000, tiền 200.000 thả xuống là chuyện thường. Ngoài sân phủ, đoàn người sau khi hành lễ tụ tập ngắm cảnh chuyện trò. Họ nói nhiều, nói to, họ vui mừng vì vô tình gặp nhau.
Viết sớ chữ nho, ông Đồ vẫn ế ẩm
Câu chuyện của họ rôm rả, một anh trung tuổi bảo: "Em đứng ngoài này đợi nhà em và hai gia đình nữa. Đoàn em vừa sang Bà Chúa Kho rồi vòng về đây, lát lại đi một tua mấy nơi nữa". Người kia bảo: "Đi đông mấy gia đình cơ à" . Anh trung tuổi trả lời: "Hai gia đình kia làm ăn thua lỗ vừa bán ôtô giữa năm. Đi chung ba gia đình cho vui lại đỡ tốn kém tiền taxi…".
Lễ xong Phủ Tây Hồ, chúng tôi qua cầu Chương Dương sang đền Ghềnh, Gia Lâm. Đền Ghềnh ngày đầu năm khách thập phương đông nhưng không quá chật chội. Đặc sản ở đây là khế ngọt và bánh đa nước, trầu têm cánh phượng. Quán xá hàng ăn vặt cũng ríu rít bên cửa đền. Có điều ngạc nhiên, cứ ngỡ ngày đầu năm người ta dâng hương, hoa, oản quả ngùn ngụt nhưng thật ra khách đến lễ bái thì nhiều nhưng bày lễ lại rất ít. Khác hẳn mọi năm, để tìm được một ô nhỏ để bày khay lễ là rất khó.
Mỹ Trân
Lễ chùa, lễ hội là các nét văn hóa truyền thống của nước ta và nó tồn tại trong đó niềm tin của người dân vào một năm mới no đủ, hạnh phúc hơn, nhưng tôi thấy một điều rằng, dần dần những lễ hội, những nét văn hóa đấy có chút gì đó bị phai màu đi, khi mà người đi lễ đã có những hành động không đúng mực rồi các nét truyền thống cũng dần dần bị mất đi, sớ chữ nhỏ giờ có thể thay bằng sớ đánh máy...
Trả lờiXóaThời kỳ suy thoái thì tôi thấy người ta đi lễ càng nhiều, người ta cầu may cho năm sau, mong năm sau tốt đẹp hơn năm cũ nhưng tôi càng thấy việc đi lễ càng ngày càng mất đi nét truyền thống của dân tộc, khi mà người kính lễ dâng lễ đã có những hành động không phù hợp và việc này đã được báo chí rồi các phương tiện truyền thông trong nước lên tiếng mong rằng người đi lễ sẽ hiểu và sẽ không phạm phải những vấn đề đấy nữa
Trả lờiXóathời kỳ suy thoái mà, cái gì cũng cần phải tiết kiệm chứ, nhưng tôi nghĩ thế này tiết kiệm thì tiết kiệm nhưng tôi nghĩ cũng phải nên tính toán chứ, việc bà con đi lễ những không giữ nét truyền thống, tiền lẻ đi rải khắp nơi trong khi đó những nét văn hóa đẹp cổ xưa, ông đồ, câu đối thì mọi người không giữ gìn, quả thực là quá buồn cho đi lễ khi mà kinh tế thị trường cũng đã tác động đến nó
Trả lờiXóatôi thấy việc đi lễ giờ đây nó bị tác động nhiều quá bởi lối sống thực dụng mà kinh tế thị trường đã tác động đến nước ta, thời xưa đi lễ làm gì có tiền mà rải thế, rồi giấy tờ làm gì có hình này hình nọ,...nhưng đã thế nét văn hóa cũ văn không giữ được, sớ chữ nho, câu đối, thầy đồ,...đã dần dần bị lãng quên, Và vấn đề này đòi hỏi ý thức giữ gìn của người đi lễ và cũng cần phải có sự tuyên truyền của chính quyền để người dân ý thức được
Trả lờiXóacó vẻ như cuộc sống con người càng tiến bộ, càng hiện đại thì lại càng có nhiều cái không hay phát sinh thêm thì phải! nhớ là ngày mình còn bé, bố mẹ có dẫn đi xin chữ đầu năm, xin chữ xong bố mẹ phải nói mãi ông đồ mới chịu lấy 5000 đồng! ấy thế mà bây giờ thì gần như là đi bán chữ! còn chuyện đi lễ chùa đầu năm cũng vậy, nó có quá nhiều cái biến thể đi, việc cũng bái rồi thắp hương, đốt vàng mã, nó cũng trở lên quá rắc rối! tóm lại là chúng ta cần phải biết rằng việc đi chùa là lòng thành của mỗi người chứ không phải là vấn đề vật chất!
Trả lờiXóaDù đang sống trong vòng quay khắc nghiệt của nền kinh tế thị trường, dù ngay tại trung tâm kinh tế của cả nước nhưng những ngày đầu năm, đến các đền, chùa, phủ vẫn thấy rõ cái không khí “tháng giêng là tháng ăn chơi” của người Việt Nam. tuy nhiên thì có lẽ nó cũng là ảnh hưởng của một nền kinh tế suy thoái nên cũng có khá nhiều những câu chuyện bi hài xung quanh vấn đề này! như bài viết trên có lẽ cũng cho ta thấy được phần nào những câu chuyện ấy! cũng là một câu chuyện nhưng có lẽ mỗi người cần phải suy nghĩ nhiều về vấn đề này!
Trả lờiXóaĐi lễ chùa đầu năm là một trong những nét văn hóa truyền thống không thể thiếu trong đời sống tâm linh của đại đa số người Việt. Tuy nhiên, nhiều người đi chùa nhưng không biết lễ Phật thế nào, dâng lễ ra sao, mà có khi lại chỉ là đi để lấy may hay đi để du xuân, thưởng thức nốt những ngày nghỉ, tháng " ăn chơi" của năm! và đáng buồn hơn là dần dần việc này lại tạo ra một lối suy nghĩ xấu cho người dân, rằng việc đi chùa là để mong cho việc làm ăn thế nọ thế kia, nó không còn xuất phát từ lòng thành tâm hay là mong muốn sức khỏe bình an như trước nữa!
Trả lờiXóaCàng ngày người dân lại có có những hành động đi lễ chùa, khấn vái cho dù nền kinh tế hiện nay gặp không ít những khó khắn. Tiền dù chưa nhiều nhưng có rất nhiều người dân bỏ bao công sức để đi lễ chùa. Sự mê tín và thành tâm của việc đi lễ chùa đang bị lạm dụng. Chúng ta cần có cái nhìn đúng đắn hơn về nó
Trả lờiXóaThật là buồn cười, chúng ta cần xem lại ý thức của mỗi con người. Chúng ta đang dần dần mê tín và có những hành động sùng bái hơi quá thì phải. Có những người bỏ cả công việc, bỏ cả những việc quan trọng để đi chùa, đi đền cầu may. Đó đang trở thành những thói quen của không ít người.
Trả lờiXóaTôi thấy rằng rất nhiều những người xấu, trong tâm không hề hướng thiện nhưng họ vẫn đi lễ, đi chùa. Chắc chắn rằng họ đi cầu may chứ không hề đi để nahanj tội về mình. Gio thì ai ai cũng có xu hướng muốn đi chùa, đi đền. Đều này đang bị ảnh hưởng và lạm dụng quá mức, dẫn đến rất nhiều hệ lụy xấu, cần phải có sự tuyên truyền để hợp lý hơn
Trả lờiXóaLà mộ phong tục quen thuộc của người Việt Nam, những ngày đầu tháng giêng mọi người đi lễ chùa cầu an, hy vọng bước sang năm mới một năm an lành và may mắn. Nhưng năm nay không phải là việc đi cầu an cũng bị ảnh hưởng bởi suy thoái kinh tế mà ngay từ đầu năm thì tết của nhân dân ta cũng bị ảnh hưởng bởi suy thoái kinh tế rồi, sức mua yếu hẳn,ngay cả tiền mừng tuổi cũng ít hơn, trong khi tiền vẫn mất giá, một năm kinh tế còn buồn hơn nhiều so với năm ngoái.
Trả lờiXóaĐấy nhìn cuộc sống xung quanh thì biết mà, làm gì mà dân tình có tiền đâu, kinh tế thì đói kém, âu cũng là vì kinh tế năm nay quá buồn, cứ xem táo quân thì biết, một năm kinh tế mà bao nhiêu doanh nghiệp muốn chết mà không chết được, ai cũng than phiền, nền kinh tế của ta còn yếu nên chúng ta không biết phải làm sao , thôi đành chấp nhận sống chung với lũ kinh tế vậy chứ biết làm sao được bây giờ.
Trả lờiXóaRa đường ai cũng bảo năm nay kinh tế đói kém, tiền mừng tuổi cũng chẳng khác năm ngoái là mấy, rồi người ta đi lễ đầu năm thì cũng hạn chế mua những thứ không cần thiết đi. Người dân Việt Nam thì khi có tiền trong người là biết ngay, khi đi chùa đi lễ là không ngại chi vì lúc nào cũng nghĩ là mình dâng lên các thánh thì các thánh cũng phù hộ cho mình, nhưng năm nay thì đa phần là muốn dâng lên các thánh nhưng cũng không có mà dâng nữa.
Trả lờiXóaDù là kinh tế có suy thoái hay không nhưng những việc như thế này nên được diễn ra dù là kinh tế có phát triển hơn đi chăng nữa. Quan trọng của người đi lễ chùa đầu năm là phải có tâm, chứ chẳng phải là cứ lễ to là được may mắn nhiều đâu. Nên là đi chùa cùng lắm là cầm ít tiền lẻ, ít hương hoa thôi và có lòng thành kính là được, như thế mới thể hiện cái sự văn minh, tiết kiệm chứ
Trả lờiXóaCứ gặp phải cảnh khó khăn gian khổ thì người dân mới biết tiết kiệm trong chuyện đi lễ chùa, chứ như những năm trước thì đúng thật là không thể chấp nhận được sự hoang phí của các đại gia, hay những người lắm tiền. Nào là đồ lễ đồ sộ, rồi là tiền lễ cũng rất cao, hương khói thì nghi ngút.. Vì họ quan niệm là đi lễ chùa càng hoàng tráng, càng nhiều đồ, càng nhiều tiền thì trong năm họ sẽ được thần linh phù hộ cho
Trả lờiXóaNói chung là đi chùa đầu năm thì chủ yếu là lòng thành tâm của mình chứ đâu phải cứ lễ lạc to, tiền cũng nhiều, hương khói nghi ngút là được. Chúng ta cần phải có lối hành xử văn hóa ở những nơi linh thiêng như thế này, chứ không được mang cái lối của đời sống xã hội, tiền bạc vào đây, làm cho sự linh thiêng mất đi giá trị
Trả lờiXóakhông riêng gì người dân nước ta mà nhân dân phương Đông đều có tục lệ những ngày đầu tháng giêng mọi người đi lễ chùa cầu an, hy vọng bước sang năm mới một năm an lành và may mắn. Thế nhưng trong một năm mà kinh tế suy thoái thì người ta lại đi lễ với một tâm thế mới khi khách đến lễ bái thì nhiều nhưng bày lễ lại rất ít. Khác hẳn mọi năm, để tìm được một ô nhỏ để bày khay lễ là rất khó, tất cả đều không quá cầu kì mà thành tâm là chủ yếu
Trả lờiXóanhững ngày đầu năm là những ngày mà dân chúng thường dành thời gian để đi lễ bái đình chùa cầu an cho một năm mới. Thế nhưng đã không còn cái cảnh chen lấn xô đẩy, đông nghịt người với những hành động xô bồ, cầm lễ vật đến tấp nập, gây nên một hình ảnh không hay ho gì chốn linh thiêng thế này thì thay vào cái không khí rất trật tự, rất thành tâm của người dân, quà cúng bái cũng không được mang đi dày đặc như trước nữa, không còn cái cảnh không có một không gian để sắp lễ như trước, đó cũng là một tín hiệu tích cực
Trả lờiXóaChùa chiền là những nơi thanh tịnh, là nơi để con người đến để hưởng thụ cuộc sống yên bình, tránh xa trần thế, chứ không phải là nơi để người ta mua xắm đủ thứ đến để quẫy nhiễu đâu. Đừng có tưởng là cứ lễ to, tiền nhiều là được nhiều phước, nhiều lộc sao? Không có chuyện đó đâu, tất cả là do chúng ta chứ chẳng có thần linh nào cả, mọi người nên biết điều ấy mà nên tiết kiệm và văn minh hơn trong những lần đi lễ chùa của mình
Trả lờiXóaNgười lớn làm kiểu này người nhỏ phải gánh vác,sao ở chốn trong hình trên cảm thấy một điều lộn xộn quá múc đến báo động rồi đó, phải không các bạn?
Trả lờiXóa“Đi lễ chỉ để xin là tâm chưa được giác ngộ. Khi chúng ta không đạt đến sự giác ngộ đạo thì cửa Phật có thanh cao bao nhiêu, năng lượng của các vị thần vị thánh, của các liệt tổ liệt tông có mạnh đến nhường nào thì cái lễ đó sẽ không diệu ứng, hoàn toàn vô nghĩa. đó là những gì mà nhà tâm linh Phan Oanh nói! và có lẽ đúng là như vậy, chúng ta cũng không thể cứ quá coi trọng việc ấy, cũng như tới cửa Phật những tâm không thanh, lòng không tịnh thì cũng là vô ích!
Trả lờiXóaĐi lễ chùa là nét đẹp, đặc biệt là dịp đầu năm mới, đó cũng là điều tốt, hướng tới điều thiện của nhiều người. Ngoài cầu cho bản thân, gia đình và người thân những điều tốt đẹp, may mắn thì họ còn cầu cho “quốc thái dân an” là điều rất tốt đẹp. Hiện nay, có rất nhiều chùa chiền, đình, miếu mạo... với rất nhiều lễ hội trong năm, và tập trung vào dịp đầu năm mới âm lịch, tuy nhiên, ở nhiều nơi vẫn còn diễn ra cảnh bát nháo, lộn xộn. Nếu không uốn nắn, sắp xếp lại thì rất đáng phải phê phán.
Trả lờiXóa