Đã hơn 40 năm trôi
qua, việc hàn gắn vết thương của chiến tranh đã được Đảng, Nhà nước và toàn thể
nhân dân hai miền Nam – Bắc quan tâm, thực hiện như một chính sách hàng đầu.
Cho đến nay chỉ còn một bộ phận nhỏ những thế hệ sau của tàn quân ngụy quyền Sài
Gòn lưu vong theo Mỹ sang trời Âu vẫn mang tư tưởng hận thù, chống phá Việt
Nam, còn đại đa số những người sống ở trong nước đều đã đứng về phía cách mạng,
một số sau thời gian cải tạo trở về đời thường sống một cuộc sống vui vẻ, chung
tay xây dựng quê hương, đất nước. Thậm chí có những người là tướng lĩnh cốt cán
sau này cũng nhận ra được những điều thuộc về chân lý, lý tưởng của của cách
mạng giải phóng dân tộc, công cuộc dựng nước và giữ nước. Dưới đây là một câu
chuyện có thật được sưu tập để minh chứng cho luận giải trên:
"Gần 40 năm từ
một thiếu sinh quân Đông Dương, tôi đã lên đến nấc thang cao nhất của đời binh
nghiệp. Và bây giờ, nó đã ở sau lưng, nói được thì cũng đã từng được, nói mất
thì cũng mất hết rồi. Chỉ hai điều quý nhất còn nguyên: Một quê hương và một
gia đình! Tôi thả lỏng người, nhắc mình: tất cả đều đã qua.
Những
ngày sau đó, tâm trạng của tôi thật nặng nề. Là sĩ quan cao cấp nhất trong quân
đội, tôi chắc chắn sẽ phải đi học tập cải tạo. Tôi
có mười hai đứa con, một mình vợ tôi sẽ phải xoay xở lo cho chúng.
Rồi tôi trở về, rất
lâu mới trở về, thành công dân như mọi công dân khác, một người lao động đúng
nghĩa. Với chiếc mô-bi-lết cà tàng, tôi đi giao hàng của gia đình gia công, rồi
ra vũng Tàu thu mua chế biến mực, xuất khẩu đi nước ngoài.
Cuộc
sống dần trở về nhịp điệu bình thường của nó, ông Trung tướng Tổng trưởng Quốc
phòng lại trở về làm dân, lao động chân chính để sống như muôn triệu người
khác. Có những ngày chạy xe máy đi giao hàng tận Bình Dương, gió mát dọc đường
khiến tôi thanh thản. Thanh thản trong sự lao động nuôi sống gia đình.
Quyền
lực đã là dĩ vãng. Ra đường người ta chào mình là bác là ông, thật sự tôi thấy
hạnh phúc của cuộc đời này nó bình dị và giản đơn nhất là khi ta làm một con
người bình dị...
Không
còn chiến tranh, không còn bom rơi đạn nổ trên quê hương mình là điều lớn nhất
mà việc kết thúc chiến tranh mang lại."
Có
thể nói, con đường cách mạng đúng đắn mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã chọn là
hoàn toàn đúng đắn và mang tính thuyết phục, nhân văn cao cả. Đánh thức bao
con tim lầm đường lạc lối, ảo vọng bởi một chế độ bù nhìn dưới sự bảo kê của
Mỹ. Hòa hợp, hòa giải dân tộc là điều tất yếu, tuy nhiên hiện nay vẫn còn một
số đối tượng thù địch lợi dụng vấn đề này để kích động mâu thuẫn, gây hận thù
trong bộ phận quân lính ngụy quyền trước đây. Nhưng chắc chắn mọi âm mưu của họ
sẽ thất bại vì những hành động của họ không đại diện cho cả một dân tộc mà chỉ
là sự ích kỷ, cái tôi cá nhân của những kẻ vong nô bán nước hại dân. Hãy nhìn
tấm gương của vị cố Trung tướng Nguyễn Hữu Có thời VNCH trên làm bài học, họ sẵn sàng từ bỏ mọi
danh vọng để đánh đổi một cuộc sống mà ở đó họ được tôn trọng và được làm một “người”
dân Việt Nam đúng nghĩa.
http://truongsahoangsa.info/hoa-hop-dan-toc-la-mong-muon-lon-cua-nguoi-dan-viet-nam.html
Nam
Hưng
Có thể nói, con đường cách mạng đúng đắn mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã chọn là hoàn toàn đúng đắn và mang tính thuyết phục, nhân văn cao cả. Đánh thức bao con tim lầm đường lạc lối, ảo vọng bởi một chế độ bù nhìn dưới sự bảo kê của Mỹ. Hòa hợp, hòa giải dân tộc là điều tất yếu, tuy nhiên hiện nay vẫn còn một số đối tượng thù địch lợi dụng vấn đề này để kích động mâu thuẫn, gây hận thù trong bộ phận quân lính ngụy quyền trước đây. Nhưng chắc chắn mọi âm mưu của họ sẽ thất bại vì những hành động của họ không đại diện cho cả một dân tộc mà chỉ là sự ích kỷ, cái tôi cá nhân của những kẻ vong nô bán nước hại dân. Hãy nhìn tấm gương của vị cố Trung tướng Nguyễn Hữu Có thời VNCH trên làm bài học, họ sẵn sàng từ bỏ mọi danh vọng để đánh đổi một cuộc sống mà ở đó họ được tôn trọng và được làm một “người” dân Việt Nam đúng nghĩa.
Trả lờiXóa