Home » Archives for tháng 3 2013
Đô đốc Choi Yoon-hee, Giám đốc các hoạt động hải quân, chào các ngôi mộ trong số 46 người lính đã chết khi tàu chiến Cheonan bị trúng một ngư lôi của Bắc Triều Tiên trong vùng biển Hoàng Hải vào ngày 26 Tháng 3 năm 2010. (Yonhap) |
Triều Tiên bắn một loạt tên lửa trong cuộc tập trận gần biên giới Hàn Quốc trong tháng này.
Vai trò lãnh đạo của Đảng là một tất yếu lịch sử
Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) ra đời là một tất yếu khách quan, đáp ứng yêu cầu lịch sử của cách mạng và dân tộc Việt Nam.
Thực tiễn đã khẳng định sự lãnh đạo đúng đắn của Đảng là nhân tố quyết định thắng lợi của Cách mạng Việt Nam. Vì vậy ĐCSVN trở thành lực lượng lãnh đạo cách mạng, đất nước, dân tộc, xã hội Việt Nam một cách hợp tự nhiên, được nhân dân thừa nhận, lịch sử chấp nhận và giao phó sứ mệnh mà không một lực lượng nào có thể thay thế được.
Trong hơn 83 năm qua, dưới sự lãnh đạo của Đảng, nước ta từ một nước thuộc địa nửa phong kiến đã trở thành một nước độc lập, tự do, phát triển theo con đường xã hội chủ nghĩa. Nhân dân ta từ thân phận nô lệ đã trở thành người làm chủ đất nước, làm chủ xã hội. Đất nước ta đã ra khỏi tình trạng kém phát triển, thế và lực của đất nước không ngừng được nâng cao, quan hệ quốc tế không ngừng được mở rộng.
Tuy nhiên, trong quá trình lãnh đạo, có lúc Đảng cũng phạm sai lầm, khuyết điểm do giáo điều, chủ quan, duy ý chí, vi phạm quy luật khách quan. Đảng đã nghiêm túc tự phê bình, sửa chữa khuyết điểm, tự đổi mới, tự chỉnh đốn, để nâng cao năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu của Đảng, tiếp tục lãnh đạo đưa sự nghiệp cách mạng tiến lên.
Ngày nay các tầng lớp nhân dân vẫn tin tưởng ở Đảng, đi theo Đảng, ủng hộ đường lối của Đảng. Vai trò lãnh đạo của Đảng đã được khẳng định trong Hiến pháp 1980, Hiến pháp 1992 và các đạo luật khác…
Vai trò lãnh đạo đó là chính đáng, hợp lòng dân, hợp hiến, hợp pháp, tức hợp với đạo lý và pháp lý.
Ngày nay trên thế giới, Hiến pháp của nhiều nước đều quy định về đảng chính trị. Đảng cầm quyền đã trở thành một khái niệm chính trị - pháp lý quốc tế.
Chế độ đa đảng hay một đảng lãnh đạo đều có mặt ưu và nhược do điều kiện cụ thể mỗi nước, mỗi giai đoạn lịch sử quy định.
Vấn đề là ở chỗ bản chất của đảng cầm quyền đó như thế nào? Phục vụ cho giai cấp, tầng lớp xã hội nào?
Trong điều kiện một Đảng duy nhất lãnh đạo, cầm quyền, Đảng phải vững mạnh về chính trị, tư tưởng và tổ chức, thường xuyên tự đổi mới, tự chỉnh đốn, ra sức nâng cao trình độ trí tuệ, bản lĩnh chính trị, phẩm chất đạo đức, năng lực lãnh đạo và năng lực cầm quyền.
Giữ vững và tăng cường sự lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước là nhân tố quyết định sự hoạt động, bản chất cách mạng và sức mạnh của Nhà nước.
Tiếp tục khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng
Kế thừa Hiến pháp năm 1980 và Hiến pháp 1992, Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 tiếp tục khẳng định vai trò lãnh đạo của ĐCSVN đối với Nhà nước và xã hội.
Điều 4 của Dự thảo khẳng định cơ sở pháp lý, là sự Hiến định về vai trò lãnh đạo và vị trí cầm quyền của ĐCSVN.
Đây là điều cực kỳ quan trọng của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992.
Sau khi Hiến pháp sửa đổi được thông qua, Điều 4 của Hiến pháp sẽ là chỗ dựa pháp lý cho sự tồn tại, hoạt động, lãnh đạo, cầm quyền của ĐCSVN.
Các thế lực thù địch trong âm mưu và hoạt động “diễn biến hòa bình” chống phá cách mạng nước ta đều muốn phủ nhận vai trò lãnh đạo của ĐCSVN, nhằm đưa nước ta đi chệch con đường xã hội chủ nghĩa, thủ tiêu thành quả cách mạng mà nhân dân ta đã phải hy sinh biết bao xương máu mới giành được.
Vì vậy kiên định với vai trò lãnh đạo của ĐCSVN là thể hiện lập trường chính trị, bản lĩnh chính trị của cán bộ, đảng viên.
Ghi nhận một số đổi mới, bổ sung quan trọng về Đảng
So với Hiến pháp 1992, Điều 4 Dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 đã có một số đổi mới, bổ sung quan trọng:
Thứ nhất, thể hiện đầy đủ hơn bản chất của Đảng theo tinh thần Cương lĩnh (bổ sung, phát triển năm 2011).
Thứ hai, thể hiện rõ hơn trách nhiệm của Đảng đối với nhân dân, dân tộc.
Thứ ba, thể hiện rõ hơn, đầy đủ hơn trách nhiệm của nhân dân đối với Đảng và đối với việc xây dựng Đảng.
Thứ tư, thể hiện đầy đủ hơn yêu cầu của Nhà nước pháp quyền là các tổ chức của đảng và đảng viên (không chỉ là “tổ chức đảng” như Hiến pháp 1992 quy định) phải hoạt động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật.
Tuy nhiên cần tiếp tục nghiên cứu hoàn thiện về nội dung và hình thức diễn đạt của Điều 4 cho phù hợp hơn.
Cần làm rõ Đảng lãnh đạo theo phương thức dân chủ, khoa học, không áp đặt
Ngoài những nội dung hợp lý đã có trong Dự thảo sửa đổi, cần:
Thứ nhất, bổ sung thuật ngữ “Đảng cầm quyền” vì đây là thuật ngữ chính trị - pháp lý đã được thế giới thừa nhận: “Đảng Cộng sản Việt Nam là Đảng cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước và xã hội”.
Thứ hai, nói rõ: Đảng chịu trách nhiệm trước nhân dân, dân tộc (không chỉ chịu trách nhiệm về những quyết định của mình như trong Dự thảo, như vậy sẽ bị hẹp).
Thứ ba, có thể bổ sung về phương thức lãnh đạo của Đảng, (theo tinh thần Cương lĩnh năm 2011) để cho thấy rõ Đảng lãnh đạo theo phương thức dân chủ, khoa học, không áp đặt.
Thứ tư, dùng từ “mọi” thay cho các từ “các”: “Mọi tổ chức của đảng và đảng viên phải hoạt động theo khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật”.
Việc quy định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam trong Hiến pháp và pháp luật là cực kỳ quan trọng.
Tuy nhiên, để xứng đáng là Đảng cầm quyền, là người lãnh đạo Nhà nước và xã hội, điều quan trọng hơn là Đảng phải đẩy mạnh tự đổi mới, tự chỉnh đốn, xây dựng Đảng trong sạch vững mạnh, củng cố lòng tin của nhân dân đối với Đảng, thể hiện Đảng “là đạo đức, là văn minh”.
Đồng thời thực hiện lời căn dặn của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Đảng ta là đảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy tớ trung thành của nhân dân”.
GS.TS Lê Hữu Nghĩa
Phó Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương
Chủ tịch nước Trương Tấn Sang dự Hội nghị lấy ý kiến nhân sĩ, trí thức, luật gia, người tiêu biểu các dân tộc thiểu số, chức sắc tôn giáo góp ý vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 do Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tổ chức, ngày 27/3. Ảnh: TTXVN |
Ngày 27/3, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã dự Hội nghị lấy ý kiến nhân sĩ, trí thức, luật gia, người tiêu biểu các dân tộc thiểu số, chức sắc tôn giáo góp ý vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 do Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tổ chức, tại Hà Nội.
Tiếp tục góp ý vào các nội dung của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, các đại biểu nhân sỹ, trí thức, người tiêu biểu các dân tộc thiểu số, chức sắc tôn giáo đã phân tích tình hình thực tiễn và đưa ra những kiến nghị cụ thể.
Đề cập đến vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, ông Phạm Xuân Hằng, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, nhấn mạnh thực tế lịch sử hơn 80 năm qua, những thắng lợi của đất nước không tách rời sự lãnh đạo của Đảng. Do đó vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội là một tất yếu lịch sử, nên tất yếu phải được hiến định. Trước yêu cầu hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân, việc thể chế hóa vai trò lãnh đạo của Đảng là nhu cầu cấp thiết và tất yếu. Thế và lực của đất nước hiện thời là điều kiện để Đảng thể hiện trí tuệ, khẳng định bản lĩnh và trách nhiệm, gắn bó mật thiết với dân; phục vụ nhân dân với trách nhiệm được hiến định.
Vai trò, vị trí của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam trong hệ thống chính trị, thực hiện nhiệm vụ giám sát, phản biện xã hội là nội dung được các đại biểu tập trung góp ý với mong muốn khẳng định và thể hiện rõ hơn nữa tư tưởng phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc.
Hoan nghênh việc kéo dài thời gian để việc lấy ý kiến nhân dân được thuận lợi, các đại biểu cũng mong muốn dự thảo Hiến pháp cần bổ sung quy định để người Việt Nam ở nước ngoài có thể tham gia phát huy quyền làm chủ, tham gia bầu cử, đóng góp tâm huyết, tài lực xây dựng đất nước.
Lắng nghe ý kiến của các đại biểu, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang hoan nghênh sự có mặt của đại diện nhân sĩ, trí thức, luật gia, người tiêu biểu các dân tộc thiểu số, chức sắc tôn giáo tại hội nghị có ý nghĩa quan trọng; đánh giá cao những ý kiến đóng góp tâm huyết, cô đọng, sâu sắc, góp phần thực hiện thành công Chỉ thị của Bộ Chính trị, Nghị quyết của Quốc hội về việc lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992.
Chủ tịch nước cho rằng, Hiến pháp là văn bản chính trị pháp lý là đạo luật cơ bản, luật gốc của Nhà nước phản ánh ý chí, lợi ích của toàn dân tộc và việc lấy ý kiến nhân dân nhằm tập hợp trí tuệ sâu rộng, phản ánh đầy đủ ý chí, nguyện vọng của nhân dân. Thời gian qua, việc ban hành các Chỉ thị, Nghị quyết cho thấy Đảng, Quốc hội đã định hướng chủ trương rõ ràng. Vấn đề còn lại tổ chức thế nào cho thiết thực và điều quan trọng là bản Hiến pháp mới phải thể hiện được tâm nguyện của toàn Đảng, toàn dân.
Phương Nguyên
Mục đích cao nhất trong hoạt động chống phá của các thế lực thù địch phản động đều nhằm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta, chúng không ngừng “rêu rao” rằng chủ nghĩa xã hội là không tưởng, độc đảng là tham nhũng, là mất dân chủ, nhân quyền, là làm cho đất nước không phát triển được; từ đó, đòi thực hiện chế độ đa nguyên, đa đảng ở nước ta.
Từ trước đến nay, Mỹ tự cho mình cái quyền đi xem xét, đánh giá về tình hình dân chủ, nhân quyền của các nước, hàng năm Bộ ngoại giao Mỹ đưa ra bản đánh giá nhân quyền, không tiếc lời lên án chỉ trích các nước mà theo Mỹ có vấn đề về nhân quyền. Mỹ có tham vọng muốn áp đặc giá trị dân chủ, nhân quyền Mỹ buộc mọi nước trên thế giới phải theo, đó là tham vọng giữ vai trò thống trị, điều khiển thế giới này.
Với quan niệm “nhân quyền cao hơn chủ quyền”, Mỹ tự cho mình cái quyền sử dụng vũ lực xâm phạm lãnh thổ thiêng liêng của các quốc gia mà Mỹ cho rằng người dân bị nhà cầm quyền nước đó đàn áp, xâm phạm nghiêm trọng quyền con người, với một mỹ từ đẹp đẽ là một cuộc chiến bảo vệ Nhân quyền. Nhà nước Mỹ thực sự “cao thượng, nghĩa hiệp” vậy sao? Chẳng khó gì, ai trong chúng ta cũng thấy cái nghĩa hiệp của nước Mỹ được biểu hiện như thế nào; tất cả các cuộc chiến tranh Mỹ thực hiện đều vì bảo vệ lợi ích nước Mỹ, mà trực tiếp đó là tầng lớp nhà giàu, những ông chủ tài phiệt; cho dù đánh đổi bằng bao cái chết của người dân nước bị xâm chiếm.
Thật là đáng lên án, trong khi Mỹ không ngừng đánh giá, chỉ trích về nhân quyền của các nước thì ngay trong chính lòng nước Mỹ vấn đề nhân quyền lại bị xâm phạm nghiêm trọng nhất.
Chúng ta còn nhớ sự kiện, bức màn bí mật của nhà tù Goan -ta - na – mo được hé lộ, đã tạo ra một sự phẫn nộ của hàng triệu người không chỉ ở nước Mỹ mà còn ở trên toàn thế giới. Nhà tù này được Chính phủ Mỹ đưa vào hoạt động từ năm 2002, là nơi giam giữ, thẩm vấn những nghi can Khủng Bố nhằm vào nước Mỹ, họ bị giam giữ và tra tấn với nhưng thủ đoạn rã man như thời Trung cổ. Có khoảng 100 tù nhân được chuyển tới Goan-ta-na-mô bị cơ quan bắt giữ đưa vào danh sách mắc bệnh trầm cảm hoặc tâm thần. Rất nhiều tù nhân trong số này đã chống đối bằng cách nhịn đói hoặc cố gắng tự sát. Vậy, đây là giá trị nhân quyền mà Mỹ đang rêu rao trên khắp mọi nơi trên thế giới, Mỹ cứ tự hào là nước dân chủ văn minh, vậy bắt, tra tấn những người mà Mỹ nghi là Khủng bố (rất nhiều người trong số họ sau này là vô can) ở Goan ta na mô, xâm phạm nghiêm trong nhân quyền thì Mỹ nói sao về hành vi này?
Trong cuộc chiến tranh Irad, vào tháng 3/2003, lấy cớ tìm kiếm vũ khí hủy diệt hàng loạt, và giải phóng nhân dân Irad khỏi chế độ độc tài, vi phạm nhân quyền, liên quân do Mỹ đứng đầu với khí thế áp đảo về lực lượng và vũ khí công nghệ cao đã tiến hành cuộc chiến lật đổ chế độ của Tổng thống Saddam Hussein bất cháp nghị quyết của LHQ phủ quyết hành động này của Mỹ. Trong thời gian chiếm đóng, cuộc chiến của Mỹ đã làm hơn 100.000 dân thường Iraq chết, mỹ không những không trấn áp được khủng bố mà Iraq còn trở thành một "địa bàn" cho khủng bố tung hoành. Sau này, không tìm thấy bằng chứng nào của sự tồn tại của vũ khí hủy diệt, chính phủ Mỹ đã buộc phải công khai thừa nhận nguồn tin Irad có vũ khí hủy diệt hang loạt, nguyên nhân trực tiếp mà Mỹ nêu ra để tiến hành chiến tranh xâm lược Irad chưa được kiểm chứng và sai. Qua sự việc trên chúng ta thấy, chỉ vì một nguồn tin chưa được kiểm chứng mà Mỹ bất chấp sự phủ quyết của Hội đồng bảo an liên hợp quốc, xem thường tính mạng của người dân, cùng đồng minh tiến hành xâm lược, gây bao chết chóc, tang thương cho người dân Irad. Đó là hành động ngông cuồng, chà đạp lên luật pháp và những nguyên tắc dân chủ quốc tế, vi phạm nghiêm trọng nhân quyền của người dân nước khác?
Một điều ai cũng rễ nhận thấy là, ở Mỹ sự chênh lệch giàu nghèo quá lớn và có xu hướng ngày càng gia tăng, tài sản nước Mỹ tập trung chủ yếu trong tay nhà từ bản, theo thống kê, 20% dân số chiếm đến 80 % tài sản nước Mỹ và ngược lại 80% dân số chiếm 20% tổng tài sản. Những người giàu chiếm thiểu số có xu hướng ngày càng giàu hơn và được hưởng nhiều đặc quyền, trong khi ở tầng lớp người nghèo khó chiếm đa số trong xã hội Mỹ thì ngược lại họ đang dần rơi vào tình cảnh khốn cùng và chịu nhiều thiệt thòi trong quan hệ xã hội. Theo một cuộc điều tra hiện Mỹ có khoảng 40 triệu người thất nghiệp, trong đó khoảng 14 triệu người có khả năng thất nghiệp vĩnh viễn, đời sống của họ vô cùng khó khăn. Liệu thực tế đó có cho phép Mỹ tự hào về tình hình nhân quyền ở ngạy tại nước mình?. Hơn nữa, sự tôn trọng các quyền tự do ngôn luận, bất khả xâm phạm về thân thể… ở Mỹ cũng còn nhiều vấn đề đáng quan tâm,bốn năm liền, Viện dân chủ và hợp tác ở New York công bố báo cáo về các hành vi thô bạo của cảnh sát chống người nhập cư, các vụ xâm phạm quyền tự do ngôn luận, bất bình đẳng về giai cấp ở Hoa Kỳ. Ông Andranik Migranyan – Giám đốc Viện này, từng nói: “Tất nhiên, Hoa Kỳ là một quốc gia với nhiều truyền thống dân chủ. Nhưng, nếu nhìn kỹ cách tổ chức đời sống xã hội, thì rất tiếc sẽ thấy rõ nhiều vấn đề không cho phép Hoa Kỳ coi mình như thầy giáo giới thiệu mô hình lý tưởng về việc bảo vệ quyền con người”.
Chỉ lược thảo qua đôi chút một số vấn đề, gọi là bề nổi của tảng băng chìm thực trạng “nhân quyền” tại Mỹ như thế nào cũng cho chúng ta thấy bản chất thực sự của Chính quyền nước này. Họ không có quyền và không đủ tư cách đi phán xét về tình hình nhân quyền của nước khác, khi mà chính ngay Mỹ lại là nước có nhiều vấn đề về nhân quyền đang tồn tại. Phải chăng nhân quyền chỉ là một chiêu bài để Chính phủ Mỹ thực hiện các hành động xâm phạm đến chủ quyền của nước khác phục vụ lợi ích nước Mỹ mà trực tiếp và chủ yếu nhất là những nhà tư bản Mỹ?
DTC - YN
Ảnh: VGP/Toàn Thắng |
Thứ trưởng Bộ Tư pháp Hoàng Thế Liên cho biết, đến nay đã nhận được báo cáo của 63 tỉnh, thành và 30 bộ, ngành, các cơ quan thuộc Chính phủ. Theo thống kê ban đầu, gần 15 triệu lượt ý kiến đóng góp của nhân dân vào tất cả các nội dung của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp.
Có 4 chương được nhân dân đặc biệt quan tâm, gồm: Chương 2 về Quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân có 1,9 triệu lượt người dân cho ý kiến; Chương 1 về Chế độ chính trị có 1,8 triệu lượt ý kiến; Chương 3 về Kinh tế, xã hội, văn hóa, giáo dục, khoa học, công nghệ và môi trường có 1,9 triệu lượt ý kiến; Chương 5 về Quốc hội có 1,5 triệu lượt ý kiến. Đối với các chương khác, đều có hàng triệu ý kiến người dân tham gia đóng góp.
PGS.TS Lê Minh Thông, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật của Quốc hội, Phó Trưởng Ban biên tập Ủy ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 cũng cho biết, kiều bào ta cũng như học sinh, sinh viên Việt Nam đang học tập ở nước ngoài cũng quan tâm đến hầu hết các nội dung trong Dự thảo và biểu thị sự đồng tình cao với các nội dung này. Bên cạnh đó, đặc biệt quan tâm tới một số nội dung như: việc thể chế, hiến định hóa vị trí, vai trò của cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài trong Hiến pháp; phát huy những đóng góp của người Việt Nam ở nước ngoài đối với công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; tạo điều kiện cho kiều bào tiếp tục giữ mối liên hệ mật thiết với người dân trong nước và gìn giữ, phát huy được truyền thống, bản sắc văn hóa của Việt Nam.
Theo PGS.TS Lê Minh Thông, việc tổ chức lấy ý kiến đều được các cơ quan, tổ chức, địa phương xác định là nhiệm vụ ưu tiên, là đợt sinh hoạt chính trị, pháp lý sâu rộng trong các tầng lớp nhân dân cũng như cả hệ thống chính trị và đã được triển khai một cách khẩn trương, đồng bộ, rộng khắp, đúng tiến độ theo yêu cầu đặt ra trong Kế hoạch.
Nhằm tạo điều kiện thuận lợi nhất để nhân dân tham gia đóng góp ý kiến, Ủy ban dự thảo sửa đổi Hiến pháp cũng chỉ đạo các địa phương in, gửi tài liệu về Hiến pháp kèm theo Phiếu xin ý kiến đến từng hộ gia đình để từng người dân tham gia ý kiến.
Các cơ quan, đơn vị tổ chức hội nghị, hội thảo, tọa đàm của cán bộ, công chức, viên chức, người lao động. Các tổ chức đảng, đoàn thể, tổ chức lấy ý kiến ở chi bộ đảng, chi đoàn thanh niên, các chi hội cơ sở, khu công nghiệp, trường đại học, cao đẳng, trung học chuyên nghiệp... với quy mô, thành phần mở rộng; lựa chọn nội dung cụ thể, phù hợp với từng nhóm đối tượng để việc góp ý được tập trung, có chất lượng.
Đặc biệt, cần lưu ý, sau ngày 31/3/2013, nhân dân vẫn có thể tiếp tục đóng góp ý kiến cho đến khi Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 được trình Quốc hội thông qua.
Tại buổi giao lưu trực tuyến, các vị khách mời đã trực tiếp giải đáp các nội dung thu hút sự quan tâm của đông đảo bạn đọc như: Kết quả triển khai việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992; về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, nội dung nhân dân thực hiện quyền lực Nhà nước; vai trò của lực lượng vũ trang; vai trò của báo chí cách mạng Việt Nam; các quy định về quyền con người và các quyền, nghĩa vụ cơ bản của công dân...
Buổi giao lưu trực tuyến góp phần làm cho người dân thấy rõ ý nghĩa, tầm quan trọng của việc đóng góp ý kiến vào Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, qua đó phát huy quyền làm chủ của nhân dân, huy động trí tuệ, tâm huyết của toàn Đảng, toàn dân, toàn quân trong việc xây dựng và hoàn thiện đạo luật gốc của quốc gia.
Toàn Thắng
Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc phát biểu tại Hội thảo. Ảnh: VGP/Lê Sơn |
Kết quả tổng hợp của Ban Chỉ đạo tổng kết thi hành Hiến pháp 1992 cho thấy, các Bộ, ngành, địa phương trong cả nước đã tổ chức khoảng 28.014 hội thảo, hội nghị lấy ý kiến và tiếp nhận khoảng 15 triệu lượt ý kiến đóng góp cho các cơ quan, tổ chức, cá nhân về nội dung của Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992.
Tính đến ngày 25/3, Bộ Tư pháp, Cơ quan Thường trực Ban Chỉ đạo đã nhận được 29/30 báo cáo kết quả lấy ý kiến của các Bộ, ngành, 59/63 báo cáo kết quả lấy ý kiến của các địa phương với 5.000 trang.
Các ý kiến tham gia xây dựng công phu, tâm huyết, thể hiện trách nhiệm lớn của nhân dân đối với Dự thảo sửa đổi Hiến pháp.
Đóng góp ý kiến tại Hội thảo, các đại biểu đã tập trung đóng góp toàn diện với Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, trong đó tập trung vào chế định Chính phủ và chính quyền địa phương. Theo đó, nhiều ý kiến tán thành việc quy định Chính phủ là cơ quan thực hiện quyền hành pháp và đề nghị bổ sung các nhiệm vụ, quyền hạn tương xứng.
Đặc biệt, nhiều ý kiến đề nghị bỏ quy định “Chính phủ là cơ quan chấp hành của Quốc hội”. Phó Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội Nguyễn Sỹ Dũng, Phó Chủ nhiệm Uỷ ban Đối ngoại của Quốc hội Ngô Đức Mạnh cho rằng việc bỏ quy định này là khoa học, hợp lý bởi ngay quy định “Chính phủ là cơ quan hành pháp” đã nói rõ chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn của chế định Chính phủ.
Nhiệm vụ, quyền hạn của Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ, Phó Thủ tướng Chính phủ, Bộ trưởng, Thủ trưởng cơ quan ngang Bộ cần được quy định rõ ràng, trong đó cần đề cao trách nhiệm cá nhân của Thủ tướng, Bộ trưởng.
Bên cạnh đó, cần bổ sung một số thẩm quyền cho Chính phủ để thực hiện việc kiểm soát quyền lực trong mối quan hệ với các cơ quan khác.
Ảnh: VGP/Lê Sơn |
Nhiều ý kiến cũng đề nghị cần có quy định mang tính mở để dự liệu việc thành lập các đơn vị hành chính lãnh thổ mới, đáp ứng yêu cầu phát triển kinh tế - xã hội và việc tổ chức chính quyền địa phương phù hợp với các đặc thù của chính quyền đô thị và chính quyền nông thôn.
Phát biểu tại Hội thảo, Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ghi nhận các ý kiến đóng góp tâm huyết, trí tuệ, trên tinh thần xây dựng của các nhà quản lý, nhà khoa học đối với Dự thảo báo cáo của Chính phủ về kết quả lấy ý kiến nhân dân.
Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cũng đánh giá cao tinh thần trách nhiệm và ý kiến đóng góp của các đại biểu tham dự hội thảo quan trọng này. Các ý kiến đều được tổng hợp đầy đủ nhằm hoàn thiện Dự thảo báo cáo để Ban Chỉ đạo trình Chính phủ xem xét, cho ý kiến tại phiên họp toàn thể ngày 28/3 và gửi Uỷ ban Dự thảo sửa đổi Hiến pháp đúng tiến độ.
Qua đợt lấy ý kiến này khẳng định mạnh mẽ và rõ ràng chủ trương của Đảng và Nhà nước là sửa đổi, bổ sung Hiến pháp cho phù hợp với tình hình mới, phục vụ cho công cuộc đổi mới toàn diện đất nước và xây dựng nhà nước pháp quyền XHCN. Đồng thời cũng phê phán, không chấp nhận việc lợi dụng việc sửa đổi Hiến pháp để chống phá chế độ, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc.
Phó Thủ tướng nhấn mạnh, việc đóng góp ý kiến đối với Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 đã phát huy được quyền làm chủ của nhân dân, trí tuệ, tâm huyết của toàn dân. Qua đó chung tay hoàn thiện Dự thảo Hiến pháp sửa đổi, bảo đảm chất lượng cao nhất.
Đối với các kiến nghị cụ thể của các đại biểu, Phó Thủ tướng đề nghị Thường trực Ban Chỉ đạo rà soát, hoàn chỉnh theo chỉ đạo, trình cấp có thẩm quyền xem xét.
Lê Sơn
Thanh Tùng
Theo AP
Nhà lãnh đạo Kim Jong Un quan sát Hàn Quốc bằng ống nhòm trên đảo Jangjae của Triều Tiên hôm 7/3. Ảnh: KCNA. |
Việt Linh
vnexpress.com
Hãng thông tấn Triều Tiên KCNA hôm 18/3 công bố loạt ảnh tập trận mới mà không đề cập chi tiết thời gian và địa điểm diễn tập. Trong ảnh, các binh sĩ nổ pháo hàng loạt, với quyết tâm "cuốn phăng những kẻ khiêu khích", theo lời hãng thông tấn. |
Động thái này diễn ra trong bối cảnh Mỹ và Hàn Quốc đang thực hiện các cuộc diễn tập quân sự lớn, với sự tham gia của tàu ngầm, máy bay ném bom, hành động bị Triều Tiên coi là khiêu khích, đe dọa xâm lược. |
Triều Tiên trong những ngày gần đây liên tiếp đe dọa tấn công hạt nhân phủ đầu vào Hàn Quốc và Mỹ, nhằm phản đối những cuộc tập trận chung của hai nước và lệnh trừng phạt của Liên Hợp Quốc đối với vụ thử hạt nhân mới nhất của Bình Nhưỡng. |
Loạt đạn pháo được bắn lên không trung, với sự quan sát của quân đội Nhân dân Triều Tiên trên vùng đồi. Triều Tiên trong thời gian gần đây cũng liên tục tổ chức tập trận và lãnh đạo Kim Jong-un cũng thường đi thị sát quân đội, chỉ huy diễn tập bắn đạn thật. |
Cuộc diễn tập tăng cường diễn ra tại khu vực sát biển không được tiết lộ địa điểm. |
Các xe quân sự Triều Tiên tham gia tập trận. |
Cuộc diễn tập còn có sự tham gia của các chiến đấu cơ. |
Trọng Giáp (Ảnh: Xinhua)
vnexpress.com
Ảnh: VGP/Văn Chính |
Theo ông Vũ Tiến Lộc, cần làm rõ vai trò của doanh nhân trong thời đại mới, đã nói đến công nhân, trí thức thì phải nói đến doanh nhân, bởi cụm từ "doanh nhân" xuất hiện trong Hiến pháp sẽ có ý nghĩa to lớn, tạo thêm động lực cho giới doanh nhân trong việc đóng góp trí tuệ xây dựng đất nước.
Còn GS.TSKH Nguyễn Mại, Chủ tịch Hiệp hội doanh nghiệp đầu tư nước ngoài nhấn mạnh, cần làm nổi bật hơn vai trò doanh nghiệp dân tộc đã được đề cập đến trong một số văn kiện của Đảng, xây dựng đội ngũ doanh nghiệp dân tộc làm chủ thị trường trong nước và đủ năng lực cạnh tranh trên thị trường quốc tế.
GS.TSKH Nguyễn Mại nhấn mạnh chức năng của Nhà nước trước hết là tạo môi trường đầu tư và kinh doanh, khung pháp lý thuận lợi cho doanh nghiệp.
Ông Vũ Quốc Tuấn, nguyên Chủ tịch Hiệp hội làng nghề Việt Nam kiến nghị trong Điều 2 Dự thảo sửa đổi Hiến pháp không nên quy định “Tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức” mà chỉ cần quy định “Tất cả quyền lực nhà nước thuộc về nhân dân” là đủ, thể hiện rõ hơn tư tưởng đại đoàn kết toàn dân, tránh phân biệt đối xử.
Về kinh tế, GS.TSKH Nguyễn Mại cũng kiến nghị nên bỏ những nội dung chung chung không cần nêu trong Hiến pháp (như Điều 53), nên viết gọn và rõ: “... Các doanh nghiệp và tổ chức tham gia thị trường được Nhà nước khuyến khích hợp tác, cạnh tranh, chống độc quyền hướng đến mục tiêu hình thành đối ngũ doanh nghiệp dân tộc ngày càng lớn mạnh; Nhà nước điều tiết thị trường bằng hệ thống pháp luật công khai, minh bạch và ổn định, tạo lập môi trường kinh doanh, đầu tư thuận lợi, can thiệp hoạt động của thị trường khi cần thiết nhằm bảo đảm duy trì các quan hệ cân đối lớn của nền kinh tế quốc dân; đất đai thuộc sở hữu nhà nước, sở hữu cộng đồng dân cư và sở hữu cá nhân”.
Về vấn đề đất đai và tài nguyên, ông Nguyễn Tiến Lập (Văn phòng Luật sư NH Quang và cộng sự) đề nghị cần làm rõ khái niệm Nhà nước với tư cách là đại diện chủ sở hữu toàn dân trong Hiến pháp.
Ông Nguyễn Văn Phúc, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Kinh tế của Quốc hội, Phó Trưởng Ban Biên tập Dự thảo sửa đổi Hiến pháp đã hoan nghênh các ý kiến đóng góp của cộng đồng doanh nhân để nghiên cứu các phương án sửa đổi phù hợp.
Văn Chính
Hàng năm, Bộ Ngoại giao Mỹ ra Báo cáo nhân quyền đánh giá tình hình thực hiện nhân quyền trên thế giới. Điều đáng chú ý là hầu như năm nào Mỹ cũng chỉ thấy đáng lo ngại về tình hình nhân quyền ở một số nước nhất định có quan điểm trái với giá trị Mỹ như Trung Quốc, Việt Nam, một số nước châu Mỹ la tinh như Venezuela, Ecuador… Tạm gác lại chuyện Mỹ coi vấn đề nhân quyền cao hơn chủ quyền, dùng vấn đề nhân quyền để can thiệp công việc nội bộ các quốc gia. Chúng ta hãy điểm lại những sự kiện về nhân quyền tại nước Mỹ, nước luôn coi mình có nhiệm vụ đảm bảo nhân quyền trên thế giới, để xem nước Mỹ có đủ tư cách đảm nhận sứ mệnh này không?
Lê Quang
Diễu binh trong Đại lễ 1000 năm Thăng Long - Hà Nội, ngày 10/10/2010 |
Tất cả mọi người chúng ta đã biết nếu chỉ tính từ ngày 22/12/1944, ngày thành lập Đội Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân theo chỉ thị của Bác Hồ, thì cho đến nay, quân đội ta đã có 69 năm lịch sử.
Từ đội quân ban đầu có 34 chiến sỹ với tên gọi "Việt Nam Tuyên truyền Giải phóng quân" làm lễ thành lập ở khu rừng Trần Hưng Đạo, đội quân “từ nhân dân mà ra”, “vì nhân dân mà chiến đấu” được Đảng giáo dục, rèn luyện đã không ngừng lớn mạnh, đi từ Bắc chí Nam, cùng toàn dân làm nên thắng lợi của Cách mạng tháng Tám và các cuộc kháng chiến, quét sạch quân xâm lược.
Bác Hồ nhiều lần căn dặn: “Dựa vào dân, có dân thì có tất cả, dựa chắc vào dân thì nhất định thắng. Phải lấy chi bộ làm hạt nhân”. Cán bộ chính trị, chính trị viên là linh hồn của đơn vị. Chiến sỹ được giáo dục lý tưởng nên có sức mạnh tinh thần để “nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”. Quân đội nhân dân dưới sự lãnh đạo của Đảng đã đảm nhiệm được vai trò lịch sử làm nòng cốt cho toàn dân đoàn kết kháng chiến, đánh thắng mọi kẻ thù xâm lược dù chúng có lớn mạnh đến đâu.
Quá trình lịch sử đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, bảo vệ Tổ quốc là những dẫn chứng sáng ngời của chân lý lực lượng vũ trang của nhân dân phải gắn chặt với lý tưởng của Đảng, bởi vì “hình của Đảng lồng trong hình của Nước”, quân đội ta “từ nhân dân mà ra”, “vì nhân dân mà chiến đấu”, “vì nhân dân quên mình, vì nhân dân hy sinh”, nên được dân quý, được dân mến muôn phần.
Trên lá cờ chiến đấu của quân đội nhân dân chỉ có một khẩu hiệu cao quý: Vì Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội. Sức mạnh tinh thần của quân đội ta bắt nguồn từ đường lối quân sự của Đảng kết hợp với truyền thống dân tộc “Lấy đại nghĩa để thắng hung tàn, lấy chí nhân mà thay cường bạo”,“Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân”, “ Quân điếu phạt trước lo trừ bạo”.
Trong nhiệm vụ giải phóng dân tộc, quân đội ta được Đảng lãnh đạo, đã phát huy được sức mạnh của lòng yêu nước của toàn dân, kết thành một làn sóng nhấn chìm mọi kẻ cướp nước.
Trong cách mạng dân tộc dân chủ, quân đội ta được Đảng lãnh đạo đã hết lòng giác ngộ quần chúng, kể cả đối với những phần tử phản động đội lốt tôn giáo, u mê theo địch phản bội Tổ quốc, chống phá cách mạng nhưng bộ đội Cụ Hồ vẫn kiên trì giáo dục, khuyên can, không dùng bạo lực đàn áp, để cuối cùng chúng phải tan rã hàng ngũ.
Đến thời kỳ hoà bình xây dựng đất nước, được sự lãnh đạo của Đảng, quân đội ta đã vừa là đội quân bảo vệ biên cương, vừa là đội quân công tác, góp phần xây dựng kinh tế, xoá đói giảm nghèo, cứu hộ cứu nạn, giúp dân chống thiên tai địch hoạ.
Quân đội ta đã là lực lượng vũ trang được sự tin cậy của nhân dân chính bởi vì các anh bộ đội Cụ Hồ đã làm tốt nhiện vụ chính trị, vì dân, vì nước như Đảng đã vạch ra. Tính chính trị và tính nhân văn gắn kết, thống nhất. Ngay từ bước khởi đầu giao nhiệm vụ tổ chức và chỉ huy quân đội cho Tổng Chỉ huy Võ Nguyên Giáp, lãnh tụ Hồ Chí Minh đã căn dặn: “Phải nắm chắc nguyên tắc chính trị trọng hơn quân sự”.
Ngày nay, nếu theo chủ thuyết phi chính trị hoá quân đội, thực hiện đặt quân đội vào vị trí trung lập thì không biết người cầm súng sẽ theo đuổi mục tiêu nào? Lý tưởng nào? Hoặc họ sẽ trở thành những cái máy bắn súng tự động hoá?
Nếu phi chính trị hoá quân đội thì người lính dứt khoát sẽ trở thành anh lính đánh thuê, không lý tưởng, không mục tiêu cao cả.
Thật ra, thuật ngữ phi chính trị hoá quân đội đã ra đời từ những năm 80 của thế kỷ 20, xuất phát từ những nước tư bản đế quốc.
Trong chiến lược diễn biến hoà bình, chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch ra sức truyền bá khẩu hiệu phi chính trị hoá quân đội, để làm cho các lực lượng vũ trang của nhân dân mất phương hướng đấu tranh, làm cho quân đội bị tha hoá, biến chất, mất tinh thần và ý chí chiến đấu, làm cho đất nước mất chỗ dựa vững chắc để tồn tại và phát triển.
Phi chính trị hoá quân đội thì nhân dân ta dựa vào đâu để xây dựng và bảo vệ một đất nước hoà bình thống nhất, độc lập, dân chủ và giàu mạnh? Không ai phủ nhận được rằng: Chỉ có một lý tưởng chính trị cao cả vì Tổ quốc, vì chủ nghĩa xã hội, quân đội nhân dân ta mới có một sức mạnh tinh thần để “nhiệm vụ nào cũng hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh thắng”.
Nhà nghiên cứu Lịch sử Trần Thái Bình
Ý thức về nhân quyền và việc thực hiện nhân quyền là một quá trình lịch sử lâu dài gắn với lịch sử phát triển của loài người và giải phóng con người qua đó quyền con người trở thành giá trị chung của nhân loại. Sự phát triển của khái niệm nhân quyền trải qua các giai đoạn:
Lê Quang
Hiệp định Genève 1954 là hiệp định được kí kết để khôi phục hòa bình ở Đông Dương. Các bên tham gia hiệp định bao gồm: Anh, Hoa Kỳ, Liên Xô, Trung Quốc, Pháp, Việt Nam dân chủ cộng hòa, Quốc gia Việt Nam, Lào và Campuchia. Nước Việt Nam tham gia hai phái đoàn là: Việt Nam dân chủ cộng hòa là nhà nước được thành lập năm 1945 sau cách mạng tháng 8. Đây là Nhà nước do nhân dân lập nên, đại diện cho ý chí và nguyện vọng giành độc lập của nhân dân Việt Nam, đã lãnh đạo nhân dân Việt Nam kháng chiến chống lại ách đô hộ của thực dân Pháp. Phái đoàn thứ hai là Quốc gia Việt Nam (tiền thân của Việt Nam cộng hòa tại miền Nam sau này), một chính phủ tay sai, bù nhìn do Pháp và Hoa Kỳ lập ra năm 1949. Ngày 4/6/1954, trước khi Hiệp định Geneve được ký kết 6 tuần và sau khi Pháp bị thất bại tại Điện Biên Phủ (phải nói rõ thêm là chiến thắng Điện Biên Phủ ngày 7/5/1954 của nhân dân Việt Nam là do Đảng, Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa lãnh đạo và khi nhân dân Việt Nam thực hiện chiến dịch Điện Biên Phủ gian khổ thì bè lũ tay sai Quốc gia Việt Nam vẫn đang ôm chân Pháp sống sung sướng tại Hà Nội), Pháp đã ký một Hiệp định với Quốc gia Việt Nam công nhận Quốc gia Việt Nam hoàn toàn độc lập (một chiêu bài chính trị của Pháp và Hoa Kỳ).
Chúng ta gặp nhau rất tình cờ, nhưng để đến được với nhau thì đã phải vượt qua muôn ngàn thử thách... Em đã nghĩ anh là tất cả của em. Em đã nghĩ chúng ta sinh ra là để dành cho nhau. Em đã nghĩ là anh luôn lạnh lùng với tất cả mọi người, nhưng sẽ luôn ấm áp với mình em. Em đã nghĩ chỉ khi ở gần em, anh mới có thể nói thật nhiều.
Khi ông Trời bắt đầu tạo ra nguời cha đầu tiên trên thế gian, ngài chuẩn bị sẵn một cái khung thật cao. Một nữ thần đi ngang qua ghé mắt coi và thắc mắc: "Thưa ngài, tại sao nguời cha lại cao đến như vậy? Nếu ông ta đi chơi bi với trẻ con thì phải quỳ gối, nếu ông ấy muốn hôn những đứa con mình lại phải cúi nguời. Thật bất tiện!". Trời trầm ngâm một chút rồi gật gù: "Ngươi nói có lý. Thế nhưng nếu ta để cho nguời cha chỉ cao bằng những đứa con, thì lũ trẻ sẽ biết lấy ai làm tầm cao mà vươn tới?".
Thiếu tướng Bùi Phan Kỳ. Ảnh: VGP/Thành Chung |
Theo Điều 70, lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Đảng cộng sản Việt Nam, Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội; bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân, chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng toàn dân xây dựng đất nước và thực hiện nghĩa vụ quốc tế.
Trong kiến giải của mình, Thiếu tướng Bùi Phan Kỳ (nguyên chuyên viên của Viện Chiến lược Quốc phòng) dẫn chứng từ thời phong kiến, tư bản và đến xã hội chủ nghĩa, quân đội được sinh ra nhằm bảo vệ lợi ích của chủ thể đã tổ chức ra mình.
Thời kỳ tư bản chủ nghĩa xuất hiện chính đảng, giai cấp tư bản tổ chức ra các đảng phái, lực lượng vũ trang để bảo vệ lợi ích của mình. Về phía mình, giai cấp công nhân cũng tổ chức các đảng phái và lực lượng vũ trang.
Tuy nhiên, lực lượng vũ trang của giai cấp công nhân là lực lượng vũ trang kiểu mới. Quân đội ta được Chủ tịch Hồ Chí Minh thành lập với phương châm cách mạng, chính quy, hiện đại. Quân đội ta xuất thân từ nhân dân lao động, có bản chất của giai cấp công nhân do Đảng Cộng sản lãnh đạo, phục vụ nhân dân và có tính dân tộc sâu sắc.
“Nếu chỉ nói quân đội tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, nhân dân thì Tổ quốc ở đây là của ai, vì ai và do ai? Không bao giờ có Tổ quốc chung chung cả. Tổ quốc phải gắn với chế độ và ở Việt Nam là chế độ chủ nghĩa xã hội, do Đảng Cộng sản cầm quyền và lãnh đạo”, Thiếu tướng Bùi Phan Kỳ nói.
Thiếu tướng Bùi Phan Kỳ khẳng định, quân đội tuyệt đối trung thành với Tổ quốc, nhân dân và Đảng lãnh đạo là bản chất của quân đội ta. Theo Thiếu tướng Bùi Phan Kỳ, bất kỳ quân đội nào đều phục tùng tuyệt đối chính đảng và nhà nước, nếu không, quân đội sẽ trở thành đội quân “robot vũ lực”, không có chính nghĩa.
Trung tướng Nguyễn Ngọc Hồi. Ảnh: VGP/Thành Chung |
Trung tướng PGS.TS Nguyễn Ngọc Hồi, Tổng biên tập Tạp chí Quốc phòng toàn dân cho rằng việc Điều 70 quy định quân đội tuyệt đối trung thành với Đảng, Tổ quốc và nhân dân nhằm hiến định chân lý được xác định bằng 69 năm trưởng thành của quân đội dưới sự lãnh đạo của Đảng, chứ không phải bây giờ Đảng cần được bảo vệ mới hiến định.
Trung tướng Nguyễn Ngọc Hồi dẫn chứng trong 3 lần Chủ tịch Hồ Chí Minh nói chuyện với quân đội Người đều nhấn mạnh quân đội phải trung với Đảng, Tổ quốc và nhân dân. Người coi đó là phẩm chất cũng như là truyền thống vẻ vang của người lính nói riêng và quân đội nhân dân nói chung.
Việc hiến định sự tuyệt đối trung thành của quân đội, theo Trung tướng Nguyễn Tiến Bình, nguyên Chính uỷ Học viện Quốc phòng là đảm bảo quân đội thực sự là lực lượng chính trị - chiến đấu trung thành và tin cậy của Đảng, Tổ quốc và nhân dân.
Thành Chung