Home » Archives for 2013
Khánh Việt
Thời gian qua, trong khuôn khổ chuyến thăm một số nước được Mỹ cho là quan trong trong chiến lược của mình thì Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đã có chuyên thăm tới Việt Nam. Sự kiện trọng đại này đã được báo chí, truyền thông trong và ngoài nước đưa tin. Với chiến lược xoay trục của mình hướng về châu Á, Mỹ đang tìm cách tạo uy tín, quan hệ đối với các quốc gia tại châu lục này trong đó có Việt Nam. Mỹ coi Việt Nam là nhân tố quan trọng trong chiến lược đó chính vì vậy hai nước đã tăng cường những hoạt động hợp tác. Tuy nhiên, vin vào lý do này, một số kẻ tự cho mình là những “nhà rân chủ” đã đăng tải những bài viết với mục đích xấu, lợi dụng chuyến thăm của Ngoại trưởng Mỹ sang Việt Nam để vu cáo, xuyên tạc tình hình Việt Nam; trên một số trang mạng những kẻ này liên tục tung hô và lấy Ngoại trưởng Mỹ ra như yếu tố để ủng hộ những lời lẽ xuyên tạc về nhân quyền ở Việt Nam của chúng.
Thực tế cho thấy, đó là những đối tượng có âm mưu, ý đồ xấu, chống phá, quấy nhiễu và đang muốn phá hoại mối quan hệ hai nước. Trong khuôn khổ chuyên thăm Việt Nam của mình, Ngoại trưởng Mỹ John Kerry đã có những hoạt động thăm một số tỉnh phía Nam; trong đó có tỉnh Cà Mau để thăm lại nơi ông từng có thời gian ở khi diễn ra cuộc chiến tranh chống Mỹ tại Việt Nam. Sau khi xuống sân bay Cà Mau vào buổi sáng, Ngoại trưởng Mỹ đến huyện Năm Căn bằng đường bộ và tiếp tục đi tàu qua các tuyến sông trên địa bàn huyện Năm Căn, huyện Ngọc Hiển. Lúc 12 giờ, ông John Kerry có mặt tại bến tàu ấp Kiến Vàng, thị trấn Rạch Gốc, huyện Ngọc Hiển và có bài phát biểu tại đây. Ông đã có những cuộc tiếp xúc, trò chuyện thân thiện với người dân địa phương trên suốt quảng đường đi dọc theo các tuyến sông Cửa Lớn - Bồ Đề - Chợ Đường Kéo - kinh 17 Chợ Thủ… thuộc các huyện Năm Căn và Ngọc Hiển. Ông cho biết lấy làm vui mừng và xúc động trước những đổi thay tại nơi này; đánh giá cao những cố gắng cũng như những thành quả mà Việt Nam đã làm được sau hơn 40 năm và chia sẻ thời gian tới Mỹ sẽ có những chương trình hành động thiết thực để giúp Việt Nam trong việc thực hiện các giải pháp thích ứng trước tác dodọng của biến đổi khí hậu.
Những tâm sự, phát biểu của Ngoại trưởng Mỹ tới Việt Nam thể hiện sự quan tâm muốn vun đắp quan hệ hai nước; thúc đẩy sự tin tưởng; hàn gắn lịch sử và hưởng tới hợp tác, phát triển. Tuy nhiên, những hành động tốt đẹp đó của Ngoại trưởng Mỹ lại bị Nguyễn Bá Trổi cho là vô nghĩa.
Nguyễn Bá Trổi đã có bài viết với tiêu đề: “Xin ông Kerry đừng “Carry” thêm “Mistake” cho Miền Nam” được đăng tải trên trang Blog Dân làm báo.
Trong bài viết có đoạn:
“Bây giờ với tư cách người đại diện cho nước Mỹ về ngoại giao, nếu ông chỉ đến để ca ngợi Việt Nam ngày nay tiến bộ hơn nhiều so với cách đây hơn 40 năm lúc ông còn ngồi trên ca nô đảo khắp kinh rạch đồng bằng Cửu Long để “tìm và diệt địch” mà quên đi cái “vế” nếu ông không phản chiến và Miền Nam Tư Bản không lọt vào tay Cộng Sản Miền Bắc thì với nền Kinh tế Thị trường không bị cái đuôi XHCN định hướng vướng vào sau 1975, Miền Nam còn “ngon lành” hơn nhiều, tệ lắm thì cũng cỡ Nam Hàn, Đài Loan, Mã Lai... mà bây giờ nhà cầm quyền đang mơ ước có ngày theo kịp họ.
Thưa ông Ngoại trưởng, nếu chỉ vì quyền lợi của nước Mỹ không thôi thì ông Kerry “carry” đến VN gì chúng tôi cũng “no care” tiếng Việt Xuân tóc đỏ chúng tôi là “em chả, em chả” dám lạm bàn. Nhưng nếu ông Kerry có hảo ý mang theo lòng từ thiện vốn có của người Mỹ, thì ông làm ơn lên tiếng với nhà cầm quyền Hà Nội về vấn đề Nhân Quyền cho dân Việt Nam may ra chúng tôi được nhờ. Nhược bằng ông cứ thin thít như bấy lâu nay là ông Kerry đã vô tình hay cố ý “carry” một lần nữa sai lầm tai hại không nhỏ cho dân tộc đất nước VN chúng tôi. Lý do là nếu ông không nói ra, người ta cứ tưởng mình ngon và cứ thế mà tiếp tục làm tới là bỏ mẹ dân Việt chúng tôi.
Tôi xin gửi đến ông lời chào trân trọng và cảm ơn ông đã đọc thư này.”
Đọc bài viết của Nguyễn Bá Trổi mới thấy bản chất của những kẻ tự cho mình là những “nhà rân chủ” chỉ là nhóm người chống đối, nói xấu Đảng, Nhà nước một cách cơ hội. Bằng mọi cách những kẻ này nói xấu Việt Nam; nhưng nếu mục đích không đạt được thì ngay cả Ngoại trưởng Mỹ chúng cũng không tiếc dành cho ông những lời lẽ khiếm nhã. Với sự phát triển của mối quan hệ giữa hai nước trên nền tàng tôn trọng lẫn nhau, chúng ta tin rằng sẽ không có chỗ cho những kẻ vô văn hóa như Nguyễn Bá Trổi được tự tung, tự tác.
Với sự nỗ lực, cố gắng của cả đất nước, Việt Nam chúng ta đang ngày càng nâng cao được uy tín của mình trong mắt bạn bè quốc tế. Những thành tựu về kinh tế, những bước phát triển về khoa học kỹ thuật và một nền văn hóa đa dạng, đậm đà bản sắc dân tộc. Nhìn trên góc độ tổng thế, Việt Nam đã thay da đổi thịt rất nhiều; từ một đất nước nghè nàn, bao trùm bởi một sự lạc hậu, sự tàn phá sau các cuộc chiến tranh thì giờ đây, Việt Nam đã đang hội nhập một cách mạnh mẽ. Trong quan hệ quốc tế, nước ta đã làm tốt công tác ngoại giao, có được thiện cảm với nhiều nước trong khu vực cũng như trên thế giới; chúng ta không chỉ đặt quan hệ ngoại giao đơn thuần mà việc tham gia các tổ chức quốc tế, những đóng góp, ý kiến có ý nghĩa thúc đẩy sự phát triển của khu vực thế giới. Người Việt Nam đi du lịch được nhiều nước, nhiều bạn bè quốc tế cũng đến Việt Nam từ đó giao lưu, tiếp xúc, hiểu về sự mến khách, thân thiện của con người và đất nước nghìn năm văn hiến. Tuy nhiên, theo như đánh giá và nhìn nhận thì những tiềm năng của Việt Nam vẫn chưa được phát huy một cách có hiệu quả nhất; trong đó, yếu tố con người vẫn là điều quan trọng. Nguồn nhân lực của chúng ta còn hạn chế và mới bước đầu có sự nâng lên về trình độ. Chúng ta đã có thành tích vượt bậc trong việc xóa đói, giảm nghèo; trong công tác an sinh xã hội nhưng chúng ta cần phải làm nhiều hơn thế. Bạn bè quốc tế ghi nhận, đánh giá tốt Việt Nam là về định hướng và sự nỗ lực phát triển đất nước; nghĩa là chúng ta đang có hướng đi đúng đắn trong bối cảnh hiện nay. Chúng ta cố gắng phát huy những mặt mạnh, tích cực; nhìn vào những hạn chế để khắc phục. Phương châm của ta là đi tắt, đón đầu không có nghĩa là ngay lập tức ta được như các nước phát triển; vì bản thân họ cũng phải trải qua quá trình hàng trăm năm để gọt dũa và phát triển. Tuy rằng, con đường phát triển đất nước không tránh khỏi những khó khăn, tác động tiêu cực nhưng điều quan trọng là định hướng đúng đắn với niềm tin, sự nỗ lực của cả đất nước. Chính từ những giai đoạn khó khăn, chúng ta mới tạo ra được những cơ sở, tiền đề cho một sự phát triển ổn định, bền vững.
Yêu nước
Táo Y tế - Do nghệ sĩ Vân Dung thụ vai
Hàng năm, cứ tới gần tết là nhiều gia đình lại háo hức đón chờ “Táo quân”. Đây không chỉ là chương trình đón xuân năm mới của Đài truyền hình Việt Nam mà nó còn là chương trình phản ánh một cách tổng thể, phê bình sâu sắc tới tình hình kinh tế, chính trị, xã hội, các sự kiện lớn diễn ra trong năm. Với kịch bản hóm hỉnh, sự lồng ghép khéo léo, sâu sắc của đạo diễn cùng với sự diễn xuất, nhập vai diễn cảm, chân thực của các diễn viên nổi tiếng đã tạo nên thương hiệu của chương trình “Táo quân” mỗi đêm giao thừa.
Chiều qua ngồi trà đá, nhâm nhi hạt hướng dương cùng mấy ông bạn; tào lao chốc lát mà cũng thú vị, thấm thía ra nhiều.
Trong khi vẫn chưa đến tết âm lịch; chủ đề và nội dung của chương trình “Táo quân” vẫn chưa được công khai; nhưng mọi người cũng đã bắt đầu dự đoán. Tuy có những ý kiến khác nhau theo quan điểm đánh giá riêng; nhưng dễ dàng nhận thấy và nhiều người cũng nói rằng: “Táo quân” năm nay sẽ nhấn mạnh ở mấy lĩnh vực là những sự việc làm xôn xao dư luận của y tế! Đó là ngành hết sức nhạy cảm và có nhiều điểm cần nói đến trong năm qua.
Đa phần qua cuộc nói chuyện cũng nhận thấy thái độ vui vẻ, hiểu biết sâu sắc của mọi người đối với các lĩnh vực xã hội; cũng hiểu, thông cảm cho những khó khăn của ngành y tế; tuy nhiên, những vụ việc nghiêm trọng xảy ra trong năm 2014 đã tạo ra dư luận rát xấu. Với những gì đã diễn ra trong năm 2014 thì chúng ta cần nhìn nhận một cách thẳng thắn, khách quan vào những khuyết điểm, tồn tại, hạn chế trong y tế, trong những thứ đã làm sự bức xúc trong dư luận người dân tăng cao; những thứ khiến niềm tin của người dân giảm sút nghiêm trọng; thậm chí là nỗi sợ hãi “y tế”.
“Táo quân” chỉ là một chương trình chào xuân năm mới; nhưng là một chương trình hết sức ý nghĩa; đó là sự phản ánh xã hội một cách chân thực; là những mong mỏi của người dân hy vọng được đáp ứng trong năm mới. Và chúng ta cùng chờ đợi xem 30 tết năm nay “Táo y tế” sẽ thể hiện như thế nào?
Nguyễn Nga
Vẻ đẹp của người phụ nữ Việt Nam in đậm dấu ấn trong thơ ca, nhạc, họa, điêu khắc… và mãi bất tử với thời gian. Họ đã góp phần làm nên vẻ đẹp của văn hoá dân tộc.
Phụ nữ Việt Nam (PNVN) từ xưa tới nay vốn mang vẻ đẹp thầm lặng thoang thoảng như hương quế giữa rừng xa:
Em như cây quế giữa rừng
Đó là vẻ đẹp chân quê, giản dị và đáng yêu. Ở họ không phải lúc nào cũng là liễu yếu đào tơ, là cái bóng của người đàn ông mà luôn tiềm ẩn một sức mạnh chẳng kém gì nam giới. Họ là một nửa của cuộc sống nhân loại. Nhà văn M. Gôrky (người Nga) đã nói: Không có mặt trời thì hoa không nở/ Không có mẹ hiền, anh hùng, thi sĩ hỏi còn đâu?.
Từ xưa, phụ nữ ta đã có truyền thống chống ngoại xâm: Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh. Trong cuộc dựng nước và giữ nước đã có nhiều phụ nữ nổi tiếng như: Bà Trưng, Bà Triệu, Ỷ Lan… đã làm cho quân giặc nhiều phen bạt vía kinh hồn. Hai Bà Trưng đã từng:
Hồng quần nhẹ bước chinh yên
Trong kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ đã xuất hiện nhiều gương chiến đấu hy sinh anh dũng của các chị: Võ Thị Sáu, Nguyễn Thị Minh Khai, Mạc Thị Bưởi, Nguyễn Thị Nhỏ, Nguyễn Thị Chiên, Trần Thị Lý, Nguyễn Thị Tuyển, Nguyễn Thị Hằng, Võ Thị Thắng, chị Út Tịch, mẹ Tơm, mẹ Suốt, bà Nguyễn Thị Định, Nguyễn Thị Bình, Trương Mỹ Hoa v.v. Quyết tâm đánh giặc đến cùng của các mẹ, các chị là Còn cái lai quần cũng đánh (Người mẹ cầm súng – Nguyến Thi)
Trên lĩnh vực Văn học Nghệ thuật, Giáo dục, Khoa học… nhiều phụ nữ là những nhà thơ, nhà văn, hoạ sĩ nhạc sĩ, kỹ sư, bác sĩ, tiến sĩ tài năng như: Diệu Nhân (người Phú Thọ)- một thiền sư, nữ sĩ thời Lý; Nguyễn Thị Duệ (người Chí Linh- Hải Dương, bà Huyện Thanh Quan (tức Nguyễn Thị Hinh), người Hà Nội- một nhà thơ tài hoa ở thế kỷ thứ XIX; bà Bảng Nhãn (tức Lê Thị Liễu)- nữ sĩ nổi tiếng ở đất Quảng Nam; và các nhà thơ như Hồ Xuân Hương, Đoàn Thị Điểm… cho tới Anh Thơ, Vân Đài, Mộng Cầm, Sương Nguyệt Ánh, Xuân Quỳnh, Phan Thị Thanh Nhàn, Thuý Bắc, Lâm Thị Mỹ Dạ, Dương Thị Xuân Qúy v.v.
Trên bất kỳ lĩnh vực nào, ở giai đoạn lịch sử nào ta cũng đều bắt gặp tên tuổi của những phụ nữ nổi tiếng, làm vẻ vang dân tộc. Cả thế giới đều tôn vinh phụ nữ. Chúng ta hãy nhìn lại những quan niệm về vẻ đẹp của người PNVN xưa và nay. Vẻ đẹp ấy biểu hiện qua hình thể, lý tưởng và lẽ sống, trí tuệ và tâm hồn. Hay nói một cách khác đó là vẻ đẹp về hài hoà giữa hình thức và nội dung
Trước CMT8 phần lớn PNVN nhuộm răng đen, búi tóc đuôi gà, mặc áo tứ thân, chít khăn mỏ quạ, đội nón quai thao… Ca dao-dân ca, thơ văn, nhạc hoạ đã ghi lại:
Một yêu tóc bỏ đuôi gà
Hay như những câu:
“Những người con mắt lá dăm/ Lông mày lá liễu đáng trăm quan tiền”
“Ai làm cái nón quai thao/ Để cho anh thấy cô nào cũng xinh”.
“Ngó lên đầu tóc em bao/ Chéo khăn em bịt dạ nào chẳng xiêu”.
Hoặc trong thơ Nguyễn Bính:
Nào đâu cái yếm lụa sồi
Nào đâu cái áo tứ thân
Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen? (Chân quê).
Một thời cha ông ta lại quan niệm người phụ nữ có khuôn mặt chữ điền mới đẹp Mặt chữ điền lắm tiền nhiều ruộng. Đó là vẻ đẹp phúc hậu, đã từng đi vào thơ Hàn Mặc Tử: Vườn ai mướt quá xanh như ngọc/ Lá trúc che ngang mặt chữ điền (Đây thôn Vĩ Dạ). Đến thời hiện đại vẻ đẹp bên ngoài của người phụ nữ thật lắm màu nhiều sắc. Cái áo tứ thân của mẹ ta xưa đã được cách điệu thành áo dài với nhiều kiểu dáng. Tà áo em bay bay, bay bay trong nắng dịu dàng/ Aó bay trên đường như mây xuống phố/ Áo trên sân trường tựa cánh chim câu. Đẹp biết bao quê hương cho em chiếc áo nhiệm màu!(Một thoáng quê hương - Từ Huy và Thanh Tùng).
Nhà thơ Nguyễn Duy đã đã nhớ lại một thời áo trắng sân trường:
Thướt tha áo trắng nói cười
(Áo trắng má hồng).
Nhà thơ Lê Đình Cánh thì:
Ở đâu tôi cũng phải lòng
(Cảnh nghèo)
Còn nhà thơ Phạm Đình Ân lại bị hút hồn bởi chiếc áo nâu của cô gái:
Anh yêu áo trắng, áo hồng
(Áo nâu)
Hoặc anh cảm nhận được vẻ đẹp nền nã của chiếc áo đen mà em đã mặc trong cái thuở ban đầu:
Aó đen ai mặc tình cờ
Để cho ai nhớ bây giờ ai quên?
… Thanh tao nào phải kén màu
(Áo đen).
Nhà thơ Bùi Văn Bồng trong một buổi chiều tà bên bờ sông Hậu khi nhìn thấy cô gái Nam Bộ mặc áo bà ba, chèo xuồng ba lá đã quên cả lối về, vì đã quá đam mê trước vẻ đẹp của tà áo diệu kỳ này:
… Dòng sông thì rộng mênh mông
(Aó bà ba)
Vẻ đẹp của chiếc áo bà ba ấy cũng đã hơn một lần được nhạc sĩ Nhật Trường- Trần Thiện Thanh ngợi ca: Chiếc áo bà ba trên dòng sông thăm thẳm/ Em gái Ninh Kiều tóc dài chấm lưng thon.
Nhưng có lẽ vẻ đẹp lâu bền nhất của người con gái và có sức quyến rũ lạ kỳ là cái duyên ngầm. Chẳng thế mà khi chồng giận, cô gái đã khéo nhỏ nhẹ:
Chồng giận thì vợ làm lành ?
chứ không như cô gái khác quá vội vàng và dứt khoát để chia tay:
Đất xấu vắt chẳng nên nồi
Hoặc có cô thẳng thừng tuyên bố:
Chồng gì anh, vợ gì tôi
Hạnh phúc của vợ chồng, của gia đình đôi khi chỉ vì một sự tự ái, một chút nghi ngờ thiếu cảm thông là có thể đổ vỡ. Nhưng đa số PNVN rất giàu lòng vị tha và có đức hy sinh. Có người đã tự hạ mình xuống tận cùng để giữ gìn hạnh phúc:
Chàng ơi phụ thiếp làm chi
Hoặc có khi hạnh phúc đã tan vỡ, người vợ đã chia tay anh chồng phụ bạc rồi nhưng vẫn còn khuyên và lo cho anh:
Anh về lấy vợ bên sông
Anh đã có vợ khác, tôi đã có chồng, nhưng tôi vẫn độ lượng cứu giúp anh những lúc thất cơ lỡ vận, khi anh gặp phải cảnh cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt. Thế mới biết tấm lòng vị tha của PNVN đẹp biết chừng nào!
Cách mạng tháng Tám 1945 thành công, đã làm một cuộc đổi đời cho dân tộc. Những cô yếm thắm răng đen, sột soạt quần nâu, mặc áo tứ thân đã cầm súng, cầm cuốc đi phá đường, cản bước tiến của thực dân Pháp, gác lại mọi chuyện gia đình:
Nhà em phơi lúa chưa khô
Nhà em con bế con bồng
(Tố Hữu)
Họ là những phụ nữ ba đảm đang, ba sẵn sàng việc nước, việc nhà để chồng con yên tâm đánh giặc. Đã có biết bao bà mẹ Việt Nam trong kháng chiến chống Pháp, chống Mỹ Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng lẽ/ Các anh không về, mình mẹ lặng im (Tạ Hữu Yên). Có mẹ ở Hà Bắc đã vá hơn hai trăm chiếc áo cho bộ đội, chiến sĩ: …Tấm áo ấy bấy lâu nay con thường vẫn mặc/ Để nhớ ngày chúng con về Hà Bắc/ Quần nhau với giặc, áo con rách thêm/ Nên các mẹ già lại phải thức thâu đêm vá áo/ Tấm áo ấy bấy lâu nay con quý hơn cơm gạo/ Đời mẹ nghèo thương áo rách/ Áo rách nên thương/ (Nguyễn Văn Tý). Người mẹ trong bài thơ Đất quê ta mênh mông của Dương Hương Ly đã Ðào hầm từ lúc tóc còn xanh/ Nay mẹ đã phơ phơ đầu bạc/ Mẹ vẫn đào hầm dưới tầm đại bác/ Bao đêm ròng tiếng cuốc vọng năm canh. Tấm lòng mẹ rộng mênh mông như luỹ như thành, có thể dấu cả sư đoàn dưới đất. Chính những việc làm tưởng như nhỏ nhoi của các mẹ, các chị đã góp phần làm nên một Dáng đứng Việt Nam, một sức mạnh Việt Nam tạc vào thế kỷ. Những bà má ở Hậu Giang, bà Bầm ở Trung du, bà Bủ ở Việt Bắc, mẹ Tơm ở Thanh Hoá, mẹ Suốt ở Quảng Bình, chị Út Tịch ở Cầu Kè, Trà Vinh… và biết bao các mẹ, các chị đã đi vào thơ ca, nhạc, hoạ. Chị Út Tịch với quyết tâm đánh Mỹ đến cùng Còn cái lai quần cũng đánh. Những cô gái người Pa cô, Vân Kiều đi tải đạn, và tay vót chông miệng hát không nghỉ. Những cô gái Châu Yên ở Tây Bắc với bàn tay vén khéo Đụng vào khung cửi vải thành hoa/ Vung nắm tấm hoá ra đàn gà, thế mà các cô đã dùng súng trường hạ thần sấm, con macủa không lực Huê kỳ. Mười cô gái ở Ngã ba Đồng Lộc (Hà Tĩnh), tuổi đẹp như trăng rằm từ 18 đến 20 đã ngã xuống để làm xanh một khoảng trời con gái (Lâm Thị Mỹ Dạ). Nhiều cô gái Em ở nông trường hay ra biên giới miệng vẫn hát vang lời ca Cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao! Những cô giáo ở Tây Bắc, Việt Bắc, Tây Nguyên hay ở vùng sâu, vùng xa hy sinh cả tuổi xuân để đem chữ Cụ Hồ tới đàn em thơ ở các bản làng dân tộc xa xôi, hẻo lánh. Cô giáo người Tày Tô Thị Rĩnh đã dùng tiếng đàn để thu hút các em học sinh người Hmông tới lớp, lấy đồng lương ít ỏi của mình để mua tập vở cho các em. Ta hãy nghe lời tự hát, tự ru lòng mình đến rơi nước mắt của các cô giáo ở một bản làng heo hút vùng cao:
Ở rừng tự hát ru nhau
Có trưa đưa võng đón bà lên chơi… (Em đi - Lê Đình Cánh).
Những người PNVN đẹp trong lao động, đẹp trong chiến đấu, và trong đời thường họ càng đẹp hơn. Người vợ đã nén nỗi đau, tiễn chồng ra trận và hứa với anh: Lúa tốt lắm anh ơi/ Giải thi đua em giật(Trần Hữu Thung), vẫn luôn xoè bàn tay bấm đốt , nhìn hoa bưởi, hoa chanh mà mong ngày anh về. Chị không mang nỗi buồn bi luỵ như người chinh phụ xưa trong buổi tiễn đưa:
Cùng trông lại mà cùng chẳng thấy ?
(Chinh phụ ngâm)
Nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn đã cảm nhận được vẻ đẹp kín đáo của một cô gái nông thôn gói bông bưởi vào chiếc khăn tay tặng người yêu ngày mai ra trận: Nhờ hương thơm nói hộ tình yêu…/Hai người chia tay sao chẳng nói điều chi/ Mà hương thầm thơm mãi bước người đi. Nhiều cuộc chia tay đẹp như cánh nhạn lai bồng dưới một trời phượng đỏ.
Những người mẹ, người vợ ở hậu phương luôn làm yên lòng người đi chiến đấu. Nàng dâu và mẹ chồng càng thương nhau hơn: Phải đâu mẹ của riêng anh/ Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi/ Mẹ tuy không đẻ không nuôi/ Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong… (Xuân Quỳnh). Người mẹ nào mà chẳng thấy mát lòng hả dạ khi nghe những lời tâm tình của nàng dâu như thế! Người phụ nữ hôm nay không còn là những cô gái xưa trong thơ Nguyễn Bính: Em là con gái trong khung cửi/ Dệt lụa quanh năm với mẹ già. Họ cũng không hoá đá như nàng Tô Thị xưa. Họ là một nửa của vẻ đẹp cuộc sống, và chiếm hơn 50% dân số nhân loại.
Vẻ đẹp hình thể và vẻ đẹp tâm hồn của người PNVN ngày nay đã được nâng lên một bước phù hợp với thời đại trong xu thế hội nhập toàn cầu, nhưng vẫn giữ được tính dân tộc đậm đà. Họ vẫn phát huy vẻ đẹp của một thời anh hùng, bất khuất, trung hậu, đảm đang và còn mang vẻ đẹp về trí tuệ. Nhiều chị em là những giáo sư, tiến sĩ, nhà khoa học, kỹ sư, bác sĩ … ngang hàng hoặc vượt nam giới. Những hoa hậu, á hậu, hoa khôi, người đẹp thời trang hôm nay là những sinh viên các trường Đại học, Cao đẳng, biết hát hay, múa giỏi, trả lời ứng xử tinh thông. Họ không còn là những người đẹp trong cung cấm xưa để điểm tô cho ngai vàng phong kiến. Họ đang viết tiếp trang sử oanh liệt của Bà Triệu, Bà Trưng dưới thời đại mới, và họ có mặt khắp nơi trên mọi nẻo đường của Tổ quốc.
Vẻ đẹp của người PNVN in dấu ấn đậm trong thơ ca, nhạc, họa, điêu khắc… và mãi bất tử với thời gian. Họ đã góp phần làm nên vẻ đẹp của văn hoá dân tộc. Chúng ta hãy cùng chia sớt nỗi đau của các mẹ, các chị trong quá khứ, và cùng vui, cùng tự hào với những gì mà các mẹ, các chị đã góp phần làm nên vẻ đẹp của phụ nữ trong cuộc sống hôm nay và mai sau.
Merry Christmas
Noel năm nay thời tiết khá thuận lợi, nhiệt độ thấp nhưng tiết trời khô ráo rất phù hợp với không khí Giáng sinh. Mặc dù cả miền Bắc đang chìm trong giá lạnh nhưng người dân cả nước vẫn nô nức kéo về các nhà thờ để chờ đón thời khắc “Chúa giáng sinh”. Trong không khí tưng bừng đó, ai ai cũng cầu nguyện, cũng hướng đến Chúa thì lại có một nhóm người lợi dụng cái sự kiện này để phát cho hàng trăm người dân có mặt ở đó cái gọi là “Cẩm nang thực thi quyền con người”; gặp ai cũng phát. Tò mò mình cũng xin một bản xem nó thế nào thì hóa ra nó là bản copy nội dung Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền đăng trên trang bauxite.vn.
Về hình thức, bản cẩm nang này trông in ấn rất sơ sài, điều đó nói lên trình độ cũng như sự đầu tư của những người làm ra nó mang tính chất hời hợt, qua loa. Nội dung thì chẳng có gì, hình thức thì không thể chấp nhận được. Tình cờ hỏi han thì người ấy nói ghê lắm, nào là in ấn được bao nhiêu, phát hết từng nào, kinh phí tốn kém, rồi là đi phân phát vất vả, khó nhọc ra sao,…
Thiết nghĩ cái bản cẩm nang này đâu có liên quan gì đến Noel, cũng chẳng thấy liên quan đến Chúa, không phải là chủ kiến của các Cha (những người tổ chức đêm Giáng sinh tại Nhà Thờ lớn; vậy tại sao nhóm người này lại làm điều này. Không lẽ, vì nơi đây đang tập trung rất đông người, họ làm vậy thì tên tuổi của họ càng được đánh bóng, thu hút được nhiều sự quan tâm. Chúng ta đang sống trong một môi trường tốt, đặc biệt đang trong thời khắc thiêng liêng của đêm Giáng sinh, sự xuất hiện và việc làm của nhóm người này đã gây ồn ào, mất trật tự, gây ảnh hưởng nghiêm trọng tới vệ sinh môi trường đêm giáng sinh, làm hỏng buổi lễ lớn của bà con giáo dân; đã ảnh hưởng đến ý nghĩa linh thiêng của buổi lễ. Những việc làm thiếu văn hóa như thế này cần phải loại bỏ ngay.
Mọt sách
Hiện nay, trên các trang mạng cũng như trên các diễn đàn chúng ta thừơng nhắc đến các thuật ngữ như: “nhân quyền”, “quyền con người” mà không hẳn ai trong số chúng ta cắt nghĩa được một cách chính xác các khái niệm này. Từ nhận thức của cá nhân tôi và những tiếp thu từ sách vở về vấn đề “nhân quyền”, hôm nay xin chia sẻ cùng các bạn để ta trao đổi, mở mang hiểu biết.
Các thuật ngữ “nhân quyền” hay “quyền con ngời” ở nước ta bắt nguồn từ thuật ngữ tiếng Anh “human rights”. Về mặt ngôn ngữ học, “nhân quyền” và “quyền con người” là hai từ đồng nghĩa, hoàn toàn có thể sử dụng cả hai thuật ngữ này trong nghiên cứu và hoạt động thực tiễn về quyền con người.
Quyền con ngời là vấn đề hết sức phức tạp, cho đến nay chưa có một khái niệm thống nhất. Tuỳ theo góc độ tiếp cận, quan điểm chính trị, lợi ích giai cấp mà ở các học giả, các quốc gia thường đưa ra những khái niệm khác nhau về quyền con ngời.
Ở Việt Nam hiện nay đã có một số các khái niệm về quyền con người, trong đó tiêu biểu là:
“Tài liệu giảng dạy về quyền trẻ em” do Trung tâm nghiên cứu quyền con người Việt Nam phối hợp với Quỹ nhi đồng LHQ đó đa ra khái niệm:
Quyền con ngời có thể được hiểu là những đặc quyền vốn có của từng cá nhân nhằm bảo vệ nhân phẩm và nâng cao giá trị của họ với tư cách là con người không có nó, các cá nhân không thực sự là con ngời. Đúng là những giá trị cơ bản mà thông qua đó, chúng ta là một cộng đồng nhân loại duy nhất. Đúng là các nhu cầu và quyền lợi của con người được thừa nhận và bảo đảm bởi luật pháp quốc gia và quốc tế. Đúng là những gì phải có đối với con người thể hiện qua pháp luật, truyền thống hay tự nhiên.
Trong tập bài giảng Lý luận về quyền con ngời của Trung tâm Nghiên cứu quyền con người, thuộc Học viện Chính trị - Hành chính quốc gia Hồ Chí Minh đã ra khái niệm: “Quyền con ngời là những năng lực và nhu cầu vốn có và chỉ có ở con ngời với tư cách là thành viên cộng đồng nhân loại, được thể chế bằng pháp luật quốc gia và các thỏa thuận pháp lý quốc tế”.
Ta có thể thấy rất rõ rằng khái niệm này gắn nhân quyền không chỉ với quy định luật pháp quốc tế mà bao gồm cả luật pháp quốc gia, qua đó khẳng định tính phổ biến và tính đặc thù của quyền con ngời.
Như vậy, nhân quyền chính là những giá trị cơ bản mà con người giành được trong lịch sử đấu tranh cải tạo tự nhiên và xã hội nhằm khẳng định địa vị chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa, pháp lý của mình. Đó là tổng thể các nhu cầu, năng lực, tự do, nhân phẩm của con người với tư cách cá nhân và cộng đồng xã hội được ghi nhận và bảo đảm thực hiện trong hệ thống luật pháp quốc gia và luật pháp quốc tế.
Từ 01/01/2014, Việt Nam chính thức đảm nhận cương vị là thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc, đánh dấu một bước tiến mới trong quan hệ của nước ta với thế giới, đồng thời khẳng định sự quan tâm, chú trọng của nhà nước về vấn đề này./.
Đó là những lời buộc tội vô minh, mất nhân đạo mà giới chức Mỹ quy kết cho Snowđen - "kẻ thổi còi" sau hành động tiết lộ thông tin về chương trình theo dõi bí mật PRIM của NSA cơ quan An ninh quốc gia Mỹ.
Gần đây, sau một thời gian dài náu mình ở thủ đô Moscow của Nga, “kẻ phản bội nước Mỹ” Edward Snowden bất ngờ xuất hiện trên truyền thông và tuyên bố rằng nhiệm vụ của anh “đã hoàn thành” và anh là “người chiến thắng” sau khi tiết lộ các bí mật động trời kể trên.
Trong khi những tiết lộ về chương trình do thám do NSA thực hiện của Snowden đã có tác động lan tỏa đến các cơ quan lập pháp, tư pháp ở Mỹ cũng như toàn thế giới, một thẩm phán liên bang Mỹ cũng tuyên bố chương trình do thám của NSA là vi hiến, buộc ban cố vấn Tổng thống phải đề xuất 46 thay đổi đối với chương trình này, các đồng minh của Mỹ đều giận dữ chỉ trích hành động giám sát điện thoại của Mỹ. Mặt còn lại, giới chóp bu cầm quyền ở Nhà Trắng, cùng cơ quan An ninh Mỹ lại quy kết Snowđen với tội danh "Phản bội đất nước", truy lùng gắt gao Snowđen buộc "Người anh hùng" này phải trốn chạy khắp thế giới, hiện phải sống lưu vong tại Nga.
Tuy nhiên, cuối cùng những thắng lợi của Snowden đã được khẳng định khi Mỹ buộc phải thay đổi nhiều hoạt động trong chương trình do thám của NSA. Hôm thứ Sáu tuần trước, Tổng thống Mỹ Barack Obama tuyên bố ông sẽ xem xét một số thay đổi trong cách thức hoạt động do thám của NSA để đảm bảo quyền tự do cá nhân cho công dân.
Hành động "Tiền hậu bất nhất" đã khiến cho uy tín của nước Mỹ giảm sút nghiêm trọng trên chính trường quốc tế, đặc biệt là những vấn đề như "dân chủ - nhân quyền" điều mà Mỹ luôn sử dụng làm chiêu bài để vu cáo các quốc gia khác.
"Tiên trách kỷ hậu trách nhân", giờ có lẽ ông ÔBAMA chỉ có thể tự trách mình mà thôi!
Trong cuộc trả lời phỏng vấn tờ Washington Post với thời lượng gần 14 tiếng Snowden cho rằng thử thách đối với anh bây giờ là nhấn mạnh tầm quan trọng của quyền tự do cá nhân và thúc đẩy Mỹ chấm dứt chương trình do thám quy mô lớn.
Snowden cho biết anh rất hài lòng khi các nhà báo đã nói lên được sự thật về chương trình do thám điện thoại và Internet toàn cầu của Mỹ, và với việc sự thật được phơi bày, anh đã “giành chiến thắng” trước NSA. Snowden cũng khẳng định rằng anh không muốn thay đổi xã hội mà chỉ tạo ra cơ hội để xã hội tự thay đổi.
Trong một thông điệp gửi tới công chúng nước Anh thông qua đài truyền hình Channel 4, Snowden cho rằng hành động do thám hiện nay của Mỹ còn kinh khủng hơn những gì khắc họa trong cuốn sách nổi tiếng “1984” của nhà văn George Orwell.
Snowden cho rằng đó là một vấn đề nghiêm trọng bởi nó vi phạm quyền tự do cá nhân, trong khi “chỉ có quyền tự do cá nhân mới cho phép chúng ta biết mình là ai và muốn trở thành như thế nào”.
Snowden cũng luôn không quên khẳng định rằng anh không hề phản bội nước Mỹ hay NSA; anh nói rằng: “Tôi không tìm cách hạ gục NSA, tôi chỉ tìm cách làm cho NSA tốt lên. Ngay giờ đây tôi vẫn đang làm việc cho NSA, và chỉ có họ là không nhận ra điều đó.”
Lướt mạng mấy hôm, lại thấy báo Tân Hoa Xã (một trang báo nổi tiếng của truyền thông Trung Quốc) có phát biểu gây “sốc”; rằng đã đưa ra những lời nhận xét đầy tính khen ngợi về sức mạnh của quân đội nhân dân Việt Nam. Trong đó, bài viết của truyền thông Trung Quốc đánh giá cao sức mạnh của lục quân, không quân và hải quân. Từ trước đến nay, trong quá trình lịch sử chúng ta đã thấy rất nhiều sự kiện mang đậm bản sắc của Trung Quốc. Để rồi ngày nay khiến người ta chỉ còn tin một nửa, hoặc không hề tin vào những gì Trung Quốc làm. Người ta nghi ngờ vào mỗi phát biểu của Trung Quốc; rằng đằng sau đó hẳn ẩn chứa những uẩn khúc nào đó và thường là xấu nhiều hơn tốt.
Đọc qua những bài viết kiểu như thế này không khó để nhận ra mục đích của giới truyền thông Trung Quốc; với những lời lẽ tâng bốc mang tính chất xu nịnh nhằm gây nhiễu đối với dư luận Việt Nam. Trong các hoạt động tranh chấp tại biển Đông, Trung Quốc không khỏi có những hành động thậm chí là ngang ngược để áp đảo các quốc gia trong khu vực; trong đó, vừa đánh vừa xoa là bản chất và không ít lần những thông tin có mục đích gây nhiễu đối phương đã được sử dụng.
Lần này, vẫn bài ca cũ Trung Quốc lại một lần tâng bốc, khen ngợi sức mạnh quân sự Việt Nam; thậm chí là khen rất thô. Điều đó khiến người đọc cảm thấy buồn cười. Chúng ta đã quá hiểu và đã quá nhiều bài học đắt giá đến từ Trung Quốc.
Khánh Việt
Xứ Nứ
Kỹ sư Nga, Mikhail Kalashnikov, người sáng chế ra khẩu súng Kalashnikov (AK), vừa qua đời ở tuổi 94. Ông sinh vào ngày 10/11/1919 trong một gia đình nông dân Nga.
Khẩu AK được ông sáng chế vào năm 1947. Đây là một trong những loại vũ khí phổ biến nhất thế giới, và được coi là biểu tượng của nổi dậy và cách mạng, sau đó nó được chính thức dùng với cái tên AK47. Loại tiểu liên mới được sử dụng vào năm 1949, và ông Kalashnikov được trao giải thưởng Stalin hạng nhất. Đó là một trong nhiều giải thưởng quan trọng nhất trong cuộc đời ông; trong đó, có 3 huân chương Lê Nin và anh hùng Lao Động Xã Hội Chủ Nghĩa.
Vào năm 1987, ông trở thành công dân danh dự của Izhevsk, nơi ông làm việc từ năm 1949. Nguyên tổng thống Nga Boris Yeltsin đã thăng quân hàm thiếu tướng cho ông vào ngày sinh nhật thứ 75. Súng AK đã xuất hiện và trở thành biểu tượng chiến thắng của phong trào cách mạng dân tộc dân chủ ở nhiều quốc gia, vùng lãnh thổ trên toàn thế giới.
Tuy vậy, do cấu tạo đơn giản của khẩu súng, ông không nhận được nhiều quyền lợi tài chính từ sáng chế của mình. Đặc biệt, hàng chục nhà sản xuất vũ khí ở nhiều quốc gia, trong đó có cả những tổ chức tội phạm, khủng bố… đã bắt chước để sáng chế “lậu” ra khẩu AK, chính điều này đã tạo nguồn thu bất chính “khổng lồ” cho chúng khi số lượng AK trên trở thành vật phẩm sử dụng thường xuyên, bị “mua đi bán lại” giữa các tập đoàn tội phạm, khủng bố và cả những lực lượng phản cách mạng, phản dân chủ.
Thế giới cũng thường phải chứng kiến Osama Bin Laden cầm đầu mạng lưới khủng bố quốc tế Al-Qaeda xuất hiện trong hình ảnh quỳ gối nhắm bắn từ súng AK gửi gắm lời thách thức “thánh chiến” tới chính quyền Mỹ và đồng minh. Trước những sự việc đó, Thiếu tướng Kalashnikov khẳng định: “Mục đích duy nhất của bản thân là tạo ra vũ khí để bảo vệ lãnh thổ và quê hương”.
Tại Việt Nam, khoảnh khắc “anh bộ đội cụ Hồ” trên hai tay là lá “cờ Đỏ sao Vàng quyết thắng”, cùng khẩu AK47 báng gỗ vừa thể hiện uy lực với kẻ thù xâm lăng, cũng là động lực để thúc đẩy phong trào giải phóng dân tộc, chống áp bức bá quyền giành những thắng lợi “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”.
Xin gửi lời cảm ơn sâu sắc tới ông!
Hà Nam
Ngày 14/12/2013, phiên tòa xét xử Dương Chí Dũng và đồng bọn đã kết thúc, và mức án cao nhất đã dành cho bị cáo Dương Chí Dũng và Mai Văn Phúc. Hội đồng xét xử đã tuyên án như sau:
- Dương Chí Dũng: nguyên Chủ tịch HĐQT Vinalines bị tuyên án tử hình về tội tham ô tài sản; 18 năm tù về tội Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Tổng hợp hình phạt là tử hình.
- Mai Văn Phúc: nguyên Tổng giám đốc Vinalines nhận án tử hình về tội Tham ô tài sản; 18 năm tù về tội Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Tổng hợp hình phạt là tử hình.
Những bị cáo còn lại:Trần Hữu Chiều (nguyên Phó Tổng Giám đốc kiêm Trưởng ban Quản lý dự án Vinalines), Trần Hải Sơn (Phó ban Quản lý dự án), Mai Văn Khang (thành viên Ban Quản lý dự án), Bùi Thị Bích Loan (nguyên Trưởng ban Tài chính),… nhận các hình phạt từ 7 năm đến 22 năm tù đều về tội Cố ý làm trái quy định của nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng, (tùy mức độ phạm tội).
Đồng thời, Hội đồng xét xử cũng tuyên tịch thu 3900USD của Dương Chí Dũng khi bị cáo này bị bắt giữ; 500 triệu đồng của Trần Hải Sơn nộp, 340 triệu đồng gia đình bị cáo Trần Hữu Chiều nộp. Tiếp tục kê biên tài sản đối với hai căn hộ cao cấp do “bồ nhí” của Dương Chí Dũng đứng tên.
Đây được xem là một trong 10 vụ đại án tham nhũng của nước ta; sau khi được phanh phui, mọi người đều ngỡ ngàng, bức xúc trước sự tham ô, tham nhũng trắng trợn được che đậy bởi những thủ đoạn tinh vi, quỷ quyệt của các ông lớn này. Từ việc Dương Chí Dũng mua cho bồ nhí hai căn hộ siêu sang với trị giá hàng chục tỷ đồng một căn, đến cuộc sống xa hoa của các bị cáo và gia đình, con cái ăn học ở nước ngoài,… Trong khi đó, đa phần người dân trong nước còn đang rất khó khăn, vất vả vượt qua thời kỳ khủng hoảng kinh tế này. Tất cả đã càng làm dày thêm bản cáo trạng dành cho các đối tượng.
Với sự cương quyết, một bản án đích đáng dành cho những kẻ phạm tội, tôi cho rằng đó là cơ sở để củng cố niềm tin của nhân dân vàoNhà nước. Ngoài ra, bản án này cũng rung lên hồi chuông cảnh tỉnh cho lũ “sâu mọt” còn đang có ý đồ đục khoét của nước, của dân. Hy vọng trong thời gian tới, đất nước ta sẽ không còn vụ tham ô, tham nhũng nào được xếp vào loại “đại án” như vậy nữa. Có như thế lòng dân mới vững, đất nước mới có thể ổn định và phát triển được.
Đại tướng Võ Nguyên Giáp
Nói về sức mạnh quân sự Việt Nam, phải nói rằng điều đó đã trở thành nghệ thuật. Với sự sáng tạo và tư duy quân sự tài ba, Việt Nam đã tạo nên những kỳ tích trong lịch sử. quân Ông cha ta luôn nắm vững tư tưởng tiến công, tiến công liên tục, mọi lúc mọi nơi, từ cục bộ đến toàn bộ, coi đó như là một qui luật để giành thắng lợi. Đây được xem như là sợi chỉ đỏ xuyên suốt trong quá trình chuẩn bị và tiến hành chiến tranh giữ nước. Tư tưởng đó thể hiện rất rõ trong đánh giá đúng kẻ thù, chủ động đề ra kế sách đánh, phòng, khẩn trương chuẩn bị lực lượng kháng chiến, tìm mọi biện pháp làm cho địch suy yếu, tạo ra thế và thời cơ có lợi để tiến hành phản công, tiến công.
Về mưu kế đánh giặc: Mưu là để lừa địch, đánh vào chỗ yếu, chỗ sơ hở, chỗ ít phòng bị, làm cho chúng bị động, lúng túng đối phó. Kế là để điều địch theo ý định của ta, giành quyền chủ động, buộc chúng phải đánh theo cách đánh của ta. Kế sách đánh giặc của ông cha ta không những sáng tạo mà còn rất mềm dẻo, khôn khéo đó là “biết tiến, biết thoái, biết công, biết thủ”, biết kết hợp chặt chẽ giữa tiến công quân sự với binh vận, ngoại giao, tạo thế mạnh cho ta, biết phá thế mạnh của giặc, trong đó tiến công luôn giữ vai trò quyết định. Ông cha ta đã phát triển mưu, kế đánh giặc, biến cả nước thành một chiến trường, tạo ra một “thiên la, địa võng” để diệt địch, làm cho “đich đông mà lại hoá ít, địch mạnh mà hoá yếu”, đi dến đâu cũng bị đánh, luôn bị tập kích, phục kích, lực lượng bị tiêu hao, tiêu diệt, rơi vào tình trạng “tiến thoái lưỡng nan”
Nghệ thuật chiến tranh nhân dân, thực hiện toàn dân đánh giặc: Đây là một trong những nét độc đáo trong nghệ thuật quân sự của tổ tiên ta, được thể hiệncả trong khởi nghĩa và chiến tranh giải phóng. Hễ kẻ thù động đến nước ta thì “vua tôi đồng lòng, anh em hoà mục, cả nước chung sức, trăm họ là binh”, giữ vững quê hương, bảo vệ xã tắc. Nội dung cơ bản của thực hiện toàn dân đánh giặc là: “Mỗi người dân là một người lính, đánh giặc theo cương vị, chức trách của mình. Mỗi thôn, xóm, bản, làng là một pháo đài diệt giặc. Cả nước là một chiến trường, tạo ra thế trận chiến tranh nhân dân liên hoàn, vững chắc làm cho địch đông mà hoá ít, địch mạnh mà hoá yếu, rơi vào trạng thái bị động, lúng túng và bị sa lầy.”
Nghệ thuật lấy nhỏ đánh lớn, lấy ít địch nhiều, lấy yếu chống mạnh: Trên cơ sở điều kiện thực tiễn chiến tranh ở nước ta: luôn phải chống lại các đội quân xâm lược có quân số, vũ khí, trang bị lớn hơn ta rất nhiều lần thì đây là nét đặc sắc và tất yếu trong nghệ thuật quân sự của ông cha ta. Nghệ thuật lấy nhỏ đánh lớn, lấy ít địch nhiều, lấy yếu chống mạnh chính là sản phẩm của lấy “thế” thắng “lực”. Ông cha ta đã sớm xác định đúng về sức mạnh trong chiến tranh đó là: sức mạnh tổng hợp của nhiều yếu tố, chứ không đơn thuần là sự so sánh, hơn kém về quân số, vũ khí của mỗi bên tham chiến.
Nghệ thuật kết hợp đấu tranh giữa các mặt trận quân sự, chính trị, ngoại giao và binh vận: Mặt trận chính trị nhằm cổ vũ tinh thần yêu nước của nhân dân, qui tụ sức mạnh đại đoàn kết dân tộc, là cơ sở tạo ra sức mạnh quân đội. Mặt trận quân sự là mặt trận quyết liệt nhất, thực hiện tiêu diệt sinh lực, phá huỷ phương tiện chiến tranh của địch, quyết định thắng lợi trực tiếp của chiến tranh, tạo đà, tạo thế cho các mặt trận khác phát triển. Mặt trận ngoại giao có vị trí rất quan trọng, đề cao tính chính nghĩa của nhân dân ta, phân hoá, cô lập kẻ thù, tạo thế có lợi cho cuộc chiến. Mặt khác, mặt trận ngoại giao kết hợp với mặt trận quân sự, chính trị tạo ra thế có lợi để kết thúc chiến tranh càng sớm càng tốt. Mặt trận binh vận để vận động làm tan rã hàng ngũ của giặc, góp phần quan trọng để hạn chế thấp nhất tổn thất của nhân dân ta trong chiến tranh
Về nghệ thuật tổ chức và thực hành các trận đánh lớn: Thời nhà Lý: trận phòng ngự sông Cầu (Như Nguyệt), đây là điển hình về kết hợp chặt chẽ hai hình thức tác chiến phòng ngự và phản công trên cả quy mô chiến lược, chiến thuât. Kêt quả không những chặn đứng được 30 vạn quân Tống mà cong làm thất bại ý đồ đánh nhanh thắng nhanh để chiếm Thăng Long của chúng, khiến chúng phải chuyển từ thế chủ động sang thế bị động phòng ngự. Thời nhà Trần: chống giặc Nguyên lần 2, Trần Quốc Tuấn đẫ tổ chức một cuộc rút lui chiến lược, làm thất bại kế hoạch vây hợp của địch. Trong cuộc truy đuổi, quân Nguyên còn vấp phải một cuộc chiến tranh của toàn dân Đại Việt. Do vậy, quân Nguyên bị sa vào tình trạng muốn đánh mà không đánh được, “lực càng yếu, thế càng suy”, tạo điều kiện cho ta phản công. Thời hậu Lê: khởi nghĩa Lam Sơn thắng lợi, là kết quả của nhiều yếu tố, trong đó nghệ thuật tổ chức và tiến hành các trận đánh quyết định giữ một vai trò rất quan trọng. Nguyễn Trãi và Lê Lợi chủ trương “lánh chỗ thực, đánh chỗ hư, tránh nơi vững chắc, đánh nơi sơ hở”. Nghệ thuật quân sự của Nguyễn Huệ và quân Tây Sơn được biểu hiện tập trung nhất, rực rỡ nhất trong việc tổ chức và thực hành các trận quyết chiến chiến lược. Nguyễn Huệ đã thiết lập một hệ thống tổ chức hành quân đạt hiệu quả tối đa, ông chú trọng hợp vây chiến dịch, chiến thuật và tiến công địch bằng các đòn thọc sâu hiểm hóc. Trong chiến dịch Điện Biên Phủ: Xác định đúng phương châm tác chiến chiến dịch, thay đổi phương châm tác chiến từ “đánh nhanh, thắng nhanh” sang “đánh chắc, tiến chắc”; Xây dựng thế trận chiến dịch vững chắc, thực hiện bao vây rộng lớn, chia cắt và cô lập ĐBP với các chiến trường khác; Phát huy cao nhất sức mạnh tác chiến hợp đồng các binh chủng, tập trung ưu thế binh hoả lực đánh dứt điểm từng trận then chốt; Vận dụng sáng tạo cách đánh chiến dịch, dựa vào hệ thống trận địa, thực hành vây hãm kết hợp với đột phá, kết hợp đánh chính diện với các mũi thọc sâu, luồn sâu. tạo thế chia cắt địch. Trong kháng chiến chống Mĩ: Nghệ thuật chiến dịch đã nâng lên một tầm cao mới. Nghệ thuật chiến dịch đã chỉ đạo chiến thuật đánh bại tất cả các chiến lược quân sự, biện pháp, thủ đoạn tác chiến của quân Mĩ, Nguỵ và chư hầu. Đặc biệt trong cuộc Tổng tiến công và nổi dậy mùa xuân 1975, nghệ thuật chiến dịch có buớc nhảy vọt, được thể hiện: nghệ thuật tạo ưu thế lực lượng, bảo đảm đánh địch trên thế mạnh, hình thành sức manhj áp đảo địch trong chiến dịch; Nghệ thuật vận dụng sáng tạo cách đấnh chiến dịch (lần lượt và đồng loạt); Nghệ thuật kết hợp tiến công với nổi dậy, phối hợp tác chiến 3 thứ quân….
Đào Thành Trung
Hai kẻ đã có hành vi xâm phạm thân thể trẻ em
Nguyễn Nga
Đánh, tát, bẻ cổ… là tất cả những gì mà những kẻ phi nhân tính đã làm đối với các cháu nhỏ!
Thời gian gần đây, báo giới đã tốn không ít giấy mực để cập nhật đầy đủ thông tin xung quanh những vụ cô giáo bảo mẫu đánh đập dã man các cháu bé mầm non. Thời gian trước là vụ “bảo mẫu” Hồ Ngọc Nhờ đạp chết bé Đỗ Nhất Long (18 tháng tuổi) tại quận Thủ Đức và vừa qua lại tiếp tục xảy ra vụ hành hạ trẻ em do Lê Thị Đông Phương (31 tuổi, chủ lớp mầm non tư thục Phương Anh) và Nguyễn Lê Thiên Lý (19 tuổi, ngụ huyện Giồng Riềng, tỉnh Kiên Giang) gây ra. Những hình ảnh mà người ta quay lại được đã cho thấy hành động không có lương tâm, quá tàn nhẫn của những “bà bảo mẫu” này. Đây là một sự xuống cấp trầm trọng về mặt đạo đức và lương tâm của những con người đang làm nghề chăm sóc trẻ.
Trẻ em là những nhân tố bé nhỏ, chưa nhận thức đầy đủ, chưa phát triển hoàn thiện về mặt thể chất; các cháu còn rất ngay thơ, yếu đuối nên gia đình và xã hội cần quan tâm, chăm sóc để xây dựng nhân cách giúp các cháu phát triển toàn diện một cách tốt nhất. Trong đó, vai trò của những cô giáo bảo mẫu và nhà trẻ là hết sức quan trọng vì đây là nơi chập chững những bước đi đầu tiên của các bé. Tuy nhiên, chứng kiến những cảnh tượng đau lòng như những trường hợp vừa qua qủa thật khiến người ta hết sức phẫn nộ và đau lòng trước việc những kẻ vô lương tâm đã có những hành động quá dã man xâm phạm nghiêm trọng tới sức khỏe các cháu. Việc làm này không những vi phạm pháp luật, vi phạm đạo đức mà nó còn có những hậu quả hết sức nguy hiểm; nó có thể ảnh hưởng sâu sắc tới tâm lý, tình cảm, hành động và sự phát triển bình thường của con trẻ. Tuy hai “bà bảo mẫu” Lê Thị Đông Phương và Nguyễn Lê Thiên Lý đã bị bắt và khởi tố trước pháp luật nhưng như vậy có lẽ là chưa thỏa mãn đối với dư luận (đặc biệt là phụ huynh của các cháu) bởi ngoài việc xử lý thật nghiêm khắc đối với những kẻ mất nhân tính này thì người dân rất cần có sự vào cuộc của cơ quan chức năng có những hành động để loại bỏ hiện tượng tiêu cực này trong xã hội.
Tương lai của các cháu, sự yên tâm của những người phụ huynh chỉ có thể được đảm bảo khi những điều vô đạo đức như thế này không còn xảy ra nữa; để chúng ta không phải chứng kiến những cảnh tượng đau lòng như vậy nữa!
Dương Chí Dũng
Phiên tòa xét xử Dương Chí Dũng, nguyên Chủ tịch Hội đồng Quản trị Vinalines, nguyên Cục trưởng Cục Hàng Việt Nam và đồng bọn về tội tham ô tài sản và cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng đã khép lại với bản án thích đáng dành cho mỗi bị cáo. Dương Chí Dũng bị tuyên án tử hình về tội tham ô tài sản và 18 năm tù về tội cố ý làm trái các quy định của pháp luật về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng, tổng hợp hình phạt: tử hình. Đây là bản án thích đáng, đúng người, đúng tội, được sự đồng thuận của toàn xã hội.
Với đất nước có hơn 3 nghìn Km bờ biển, Vinalines khi mới thành lập năm 1995 được xác định là tập đoàn kinh tế mũi nhọn, là đầu tàu đưa ngành vận tải biển Việt Nam phát triển. Khoảng những năm đầu mới thành lập với chiến lược phát triển đúng đắn, Vinalines đã có thành tích vượt bậc, luôn duy trì đà tăng trưởng cao qua các năm, tạo được việc làm cho hàng chục ngàn lao động, đóng một khoản thu lớn vào ngân sách nhà nước.
Năm 2005, Dương Chí Dũng được điều về làm Chủ tịch Hội đồng quản trị của Vinalins. Những tưởng ông Dũng sẽ đưa tập đoàn Vinalines tiếp tục phát triển mạnh mẽ bằng tài năng (có bằng tiến sỹ) nhiệt huyết, niềm đam mê với ngành hàng hải Việt Nam của người đứng đầu, được thể hiện hùng hồn qua bài thơ mà Dương Chí Dũng đã sáng tác trong những ngày mới về nhận chức: 28 năm qua lại trở về/Với người hàng hải nặng thề năm xưa/ Dưới cờ Đảng nguyện cùng đưa/ Con tàu hàng hải đến bờ vinh quang. Đó chỉ là sự giả dối!
Đảng, Nhà nước và nhân dân đã tin tưởng giao cho Dương Chí Dũng “chèo lái” con thuyền Vinalines (một khối tài sản khổng lồ của đất nước). Nhưng Dũng đã phụ lòng tin tưởng đó. Dương Chí Dũng và đồng bọn đã lợi dụng cương vị công tác để tham ô hàng chục tỉ đồng, cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây thất thoát hàng trăm tỉ đồng của Nhà nước, đẩy Vinalines đến nguy cơ phá sản với số nợ ngân hàng không có khả năng thanh toán lên đến con số hàng nghìn tỉ đồng.
Không chỉ những đồng tiền của nhân dân đã bị Dương Chí Dũng và đồng bọn tham ô và làm thất thoát. Mà hơn thế nữa, sự phá sản Vinalines – một tập đoàn Nhà nước đã là cơ hội lớn để các đối tượng phản động, thù địch với chế độ Nhà nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam lợi dụng tuyên truyền, xuyên tạc, quy kết sự việc cụ thể thành sai lầm về đường lối, chủ trương nhằm làm mất niềm tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước.
Trước tuyên án, tòa cho phép các bị cáo được nói lời cuối cùng, Dương Chí Dũng đã thấy được tội lỗi lớn của mình đối với Đảng, Nhà nước và nhân dân, y đã phát biểu trước tòa “Để xảy ra sai phạm, bị cáo hối hận, xin lỗi Đảng, Nhà nước, cán bộ, nhân dân…”. Giá như Dương Chí Dũng và đồng bọn thấy được trước kết cục của ngày hôm nay mà tu chỉnh hành vi của mình thì sẽ không có sự phá sản của Vinalines, tài sản của nhân dân đã không bị chúng tham ô và làm thất thoát lớn đến như vậy. Đây là lời xám hối thực lòng của ông Dũng? Nhưng là lời xám hối quá muộn màng.
Với bản án Tử hình thích đáng, đúng người đúng tội dành cho Dương Chí Dũng, Mai Văn Phúc và bản án nghiêm khắc dành cho các đối tượng còn lại chính là lời răn đe cảnh tỉnh cho những tham quan khác, hãy nhìn ra kết cục tất yếu của mình mà cải tà quy chính, khắc phục hậu quả. Bản án đã củng cố niềm tin của nhân dân đối với cơ quan bảo vệ pháp luật, với Đảng, với Nhà nước; niềm tin vào cuộc đấu tranh chống tham nhũng. Đồng thời đó là câu trả lời mạnh mẽ phủ định tất cả những luận điệu tuyên truyền, xuyên tạc của những kẻ đang ngày đêm chống phá Đảng, Nhà nước Việt Nam.
Dân việt
Khánh Việt
Lại nói về dân biểu Loretta Sanchez; người mà thường có những phát biểu không thiện chí về Việt Nam. Hôm rồi, người phụ nữ này lại đăng đàn và có bài phát biểu gây sốc rằng:
“Với Hiệp định TPP lần này, tôi chắc chắn sẽ nỗ lực làm chậm tiến trình Việt Nam gia nhập vào TPP cho tới khi nào chúng tôi thấy được một số chuyển biến tích cực trong lĩnh vực nhân quyền của Hà Nội. Chúng tôi muốn nhìn thấy những sự thay đổi thật sự. Chúng tôi muốn thấy các blogger bị tù đày vì thể hiện quan điểm bất đồng với nhà nước được phóng thích.”
Đọc những dòng phát biểu này của Loretta Sanchez chúng ta đã thấy những hành động ngang ngược; cố gắng phá hoại mối quan hệ hợp tác của hai quốc gia Việt Nam - Hoa Kỳ. Chính ngay trước chuyến thăm của Ngoại trưởng Mỹ John Kerry tới Việt nam, Loretta Sanchez đã nhờ vị trí dân biểu của mình để có tình nói sai, nói xấu, thất bản về tình hình chính trị, kinh tế, xã hội của Việt Nam trước chính phủ Mỹ để có thể phá hoại chuyến thăm của ông John Kerry. Tuy nhiên, mục đích đó của bà ta đã không thể thực hiện được. Bây giờ, bà ta lại tiếp tục có lời phát biểu đầy tính hăm dọa Việt Nam bằng việc tham gia TPP (Hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương; là một hiệp định thỏa thuận thương mại tự do với mục đích hội nhập các nền kinh tế thuộc khu vực châu Á-Thái Bình Dương; trong đó, hiện nay có 5 nước đang đang đàm phán để gia nhập là Australia, Malaysia, Peru, Hoa Kỳ, và Việt Nam. Đây là một thỏa thuận toàn diện bao quát tất cả các khía cạnh chính của một Hiệp định thương mại tự do, bao gồm trao đổi hàng hóa, các quy định về xuất xứ, can thiệp, rào cản kỹ thuật, trao đổi dịch vụ, vấn đề sở hữu trí tuệ, các chính sách của chính quyền…).
Với phát biểu này, Loretta Sanchez ngày càng lộ rõ bản chất của mình. Không phải là nguyên thủ, cũng như không có quyền tuyên bố đại diện cho Hoa Kỳ nhưng bà ta đã tự tiện phát biểu và đó là sự ác ý đối với Việt Nam. Không chỉ xuyên tạc một cách trắng trợn tình hình Việt Nam mà bà ta còn can thiệp vào công việc Việt Nam; ra đặt điều kiện rằng Việt Nam phải thả một số phạm nhân đang trong quá trình thụ án thì mới được tham gia TPP???
Đọc những điều này, người dân Việt Nam đều muốn hỏi rằng:
Vậy ý bà là sao??? Bà Loretta Sanchez!
Người dân Việt Nam chúng tôi tôn trọng bà là một chính giới, nhưng những điều bà đã và đang làm khiến người Việt Nam chúng tôi thấy hết sức buồn cười. Mong bà hãy tự trọng trước những lời nói của mình; lời nói từ vị trí của một dân biểu.
Thưa ông Lê Hiếu Đằng, đọc suy nghĩ của ông những ngày dưỡng bệnh cũng như những bài trả lời phỏng vấn đăng tải trên một số trang tin điện tử của bọn “rận chủ” trong tôi thật có nhiều suy nghĩ. Tôi tự hỏi mình vì sao ông có hành động như vậy? phủ nhận những gì mình đã coi là đúng đắn, là lý tưởng và theo đuổi gần cả cuộc đời, phủ nhận những thành quả nhân dân Việt Nam đạt được hôm nay dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản?. Và, tôi cũng như người dân Việt Nam thật không hài lòng, thậm chí là “chê trách” với những hành động trong phút “thiếu suy nghĩ’ của ông. Ông có phải là một kẻ phản bội như Bùi Tín, Dương Thu Hương…?
Chính điều đó đã thúc giục tôi tìm hiểu về ông để tìm lời giải cho thắc mắc đó. Và, tôi nhận thấy rằng ông không như những kẻ trở cờ khi Liên Xô và các nước Đông Âu mới sụp đổ, chúng tưởng rằng chế độ XHCN ở Việt Nam đã đến lúc diệt vong, với bản chất cơ hội đã phản bội lại tổ quốc để mong sao có chỗ đứng trong chế độ xã hội mới như trường hợp của Bùi Tín …Ông cũng không như những kẻ tự nhận mình là “rận chủ” này nọ, hay như bọn chíp hôi mới lớn chưa hình thành nhân cách không đáng nói đến như Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha. Thực sự ở một khía cạnh nào đó ông không vì lợi cá nhân mà có mục đích “vì dân, vì nước”. Nhưng thật đáng tiếc những hành động của ông vừa qua lại đi ngược lại cái mục đích “vì dân, vì nước” của mình. Vô hình chung hành động của ông đã cổ súy cho đám “rận chủ” được một phen béo bở, lợi dụng ông, một Đảng viên lão thành người có đóng góp cho cách mạng để làm phong phú thêm cho hoạt động của chúng.
Một sai lầm về mặt nguyên tắc của ông đó là nhìn nhận mọi vấn đề trong xã hội một chiều thiếu sự so sánh, đối chiếu nên dẫn đến lệch một cách cực đoan về nhận thức thực tế xã hội. Mà nhận thức sai tất yếu hành động sai lầm, phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng, cho rằng để có dân chủ phải thực hiện đa nguyên, đa đảng, đi theo hướng tư bản chủ nghĩa. Điều kỳ lạ là, Ông là người có trình độ, đã trải qua bao thăng trầm của cuộc sống nhưng vẫn sai lầm về nhận thức cuộc sống!
Thật đáng trách và đáng tiếc cho một con người đã đi gần trọn cuộc đời trên con đường chính nghĩa vì dân, vì nước; với một phút thiếu tường vi mọi việc đã phủ nhận đi gần như tất cả những gì mà mình đã theo đuổi cả cuộc đời.
Suy xét kỹ bản chất con người của Lê Hiếu Đằng, nguyên nhân và thời điểm ông có hành động đi ngược lại lợi ích của đất nước mà ông nhầm tưởng? rằng là “vì dân, vì nước”. Thực sự ông Đằng là một người đáng trách hơn là một kẻ phản bội.
Trong những “phát biểu” của mình, ông không phủ nhận công lao to lớn Đảng Cộng sản Việt Nam trong lãnh đạo, đoàn kết toàn dân tộc đứng lên đánh đuổi các thế lực thực dân, đế quốc giành độc lập, thống nhất Tổ quốc. Đây là thực tế không gì có thể phủ nhận được, đó coi như là một sự sáng suốt cuối cùng của ông. Vậy mà chắc ông biết? có những kẻ đang phụ họa theo các hành động của ông để yêu cầu ông phủ nhận luôn những thành quả mà bao thế hệ người Việt Nam (trong đó có ông và thế hệ của ông) đã đổ không biết bao nhiêu xương máu mới giành được. Chúng đòi ông phải xin lỗi nhân dân Miền Nam với ý phủ nhận cuộc đấu tranh giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước của nhân dân do Đảng lãnh đạo là phi nghĩa, “huynh đệ tương tàn”.
Tôi nghĩ rằng ông sẽ không làm theo lời của những kẻ vô liêm sỉ, phản bội Tổ quốc đó! Nhưng nếu ông làm điều ngược lại, thì thực sự lúc đó nhân dân Việt Nam sẽ coi ông thực sự là một kẻ phản bội lại Tổ quốc này.
Dân Việt
Đôi mắt
Xung đột tôn giáo luôn là một nguyên nhân quan trọng dẫn tới những bất ổn chính trị, kéo lùi sự phát triển của một đất nước. Trên thế giới đã ghi nhận những cuộc xung đột tôn giáo lớn có tính lịch sử cũng như vẫn còn kéo dài cho tới ngày nay. Trong đó, khu vực Đông Nam Á cũng là nơi mà xung đột tôn giáo diễn ra hết sức phức tạp. Tại một số quốc gia như Myanma, Indonesia, Malaysia, Thái Lan; đó là sự xung đột giữa những người theo Hồi giáo và những người theo Phật giáo, giữa những người theo Hồi giáo với những người theo Thiên chúa giáo. Tại Myanmar, ra xung đột tôn giáo giữa người theo Phật giáo đa số ở Myanmar và người Hồi giáo thiểu số đã gây ra nhiều vụ bạo động cướp đi sinh mạng của nhiều người trong nhiều năm trở lại đây khiến cho người ta lo ngại. Tại Thái Lan, tôn giáo ở các tỉnh miền Nam đã và đang xảy ra hết sức phức tạp giữa người thiểu số theo Hồi giáo và những người đa số theo Phật giáo đã khiến 3 tỉnh miền Nam Thái Lan luôn trong tình trạng căng thẳng. Tại Malayxia, xảy ra xung đột giữa những người theo Hồi giáo và những người theo Thiên chúa giáo; giữa những người Hồi giáo quá khích với những người theo Hồi giáo Ahmadiyah đã đốt, phá nhiều nhà thờ, thánh đường, cơ sở tôn giáo cũng như của người dân gây ra tình trạng bạo động có lúc tăng cao. Tại Indonesia, các cuộc xung đột giữa những người theo Hồi giáo và những người theo Thiên chúa giáo cũng đã diễn ra hết sức gay gắt, gây ra những hậu quả nhất định cho đất nước vạn đảo này.
Các cuộc xung đột tôn giáo trong khu vực Đông Nam Á chủ yếu xảy ra từ những nguyên nhân liên quan đến những mâu thuẫn từ những tôn giáo mang tính quốc đạo, có vai trò chủ chốt tại những quốc gia này với những tôn giáo là thiểu số hoặc xuất phát từ những yếu tố có liên quan đến vấn đề sắc tộc; những mâu thuẫn từ những những người theo tôn giáo có yếu tố cực đoan, quá khích… Những xung đột này đã ảnh hưởng không nhỏ tới tình hình chính trị, xã hội, tới sự phát triển, cuộc sống của người dân ở những quốc gia này.
Đối với Việt Nam, tuy là một đất nước có nhiều tôn giáo và cũng nằm trong khu vực Đông Nam Á; đặc điểm văn hóa cũng có những nét tương đồng nhưng tình hình tôn giáo ở Việt Nam luôn ổn định và các tôn giáo có sự đoàn kết, hòa hợp cao. Cùng với các chính sách hợp lý, đúng đắn của Đảng, Nhà nước đã khiến cho vấn đề tôn giáo ở Việt Nam không xảy ra những mâu thuẫn cũng như các cuộc xung đột. Tuy nhiên, với tình hình ngày càng phức tạp hiện nay, Việt Nam chúng ta phải cố gắng giữ được sự ổn định tình hình tôn giáo như kết quả đã đạt được; không thể chủ quan trước một lĩnh vực hết sức nhạy cảm này. Đây là vấn đề hết sức quan trọng trong công cuộc ổn định và phát triển đất nước.
Hà Nam
Cumoi@
Yêu nước