Thưa ông Lê Hiếu Đằng, đọc suy nghĩ của ông những ngày dưỡng bệnh cũng như những bài trả lời phỏng vấn đăng tải trên một số trang tin điện tử của bọn “rận chủ” trong tôi thật có nhiều suy nghĩ. Tôi tự hỏi mình vì sao ông có hành động như vậy? phủ nhận những gì mình đã coi là đúng đắn, là lý tưởng và theo đuổi gần cả cuộc đời, phủ nhận những thành quả nhân dân Việt Nam đạt được hôm nay dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản?. Và, tôi cũng như người dân Việt Nam thật không hài lòng, thậm chí là “chê trách” với những hành động trong phút “thiếu suy nghĩ’ của ông. Ông có phải là một kẻ phản bội như Bùi Tín, Dương Thu Hương…?
Chính điều đó đã thúc giục tôi tìm hiểu về ông để tìm lời giải cho thắc mắc đó. Và, tôi nhận thấy rằng ông không như những kẻ trở cờ khi Liên Xô và các nước Đông Âu mới sụp đổ, chúng tưởng rằng chế độ XHCN ở Việt Nam đã đến lúc diệt vong, với bản chất cơ hội đã phản bội lại tổ quốc để mong sao có chỗ đứng trong chế độ xã hội mới như trường hợp của Bùi Tín …Ông cũng không như những kẻ tự nhận mình là “rận chủ” này nọ, hay như bọn chíp hôi mới lớn chưa hình thành nhân cách không đáng nói đến như Nguyễn Phương Uyên, Đinh Nguyên Kha. Thực sự ở một khía cạnh nào đó ông không vì lợi cá nhân mà có mục đích “vì dân, vì nước”. Nhưng thật đáng tiếc những hành động của ông vừa qua lại đi ngược lại cái mục đích “vì dân, vì nước” của mình. Vô hình chung hành động của ông đã cổ súy cho đám “rận chủ” được một phen béo bở, lợi dụng ông, một Đảng viên lão thành người có đóng góp cho cách mạng để làm phong phú thêm cho hoạt động của chúng.
Một sai lầm về mặt nguyên tắc của ông đó là nhìn nhận mọi vấn đề trong xã hội một chiều thiếu sự so sánh, đối chiếu nên dẫn đến lệch một cách cực đoan về nhận thức thực tế xã hội. Mà nhận thức sai tất yếu hành động sai lầm, phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng, cho rằng để có dân chủ phải thực hiện đa nguyên, đa đảng, đi theo hướng tư bản chủ nghĩa. Điều kỳ lạ là, Ông là người có trình độ, đã trải qua bao thăng trầm của cuộc sống nhưng vẫn sai lầm về nhận thức cuộc sống!
Thật đáng trách và đáng tiếc cho một con người đã đi gần trọn cuộc đời trên con đường chính nghĩa vì dân, vì nước; với một phút thiếu tường vi mọi việc đã phủ nhận đi gần như tất cả những gì mà mình đã theo đuổi cả cuộc đời.
Suy xét kỹ bản chất con người của Lê Hiếu Đằng, nguyên nhân và thời điểm ông có hành động đi ngược lại lợi ích của đất nước mà ông nhầm tưởng? rằng là “vì dân, vì nước”. Thực sự ông Đằng là một người đáng trách hơn là một kẻ phản bội.
Trong những “phát biểu” của mình, ông không phủ nhận công lao to lớn Đảng Cộng sản Việt Nam trong lãnh đạo, đoàn kết toàn dân tộc đứng lên đánh đuổi các thế lực thực dân, đế quốc giành độc lập, thống nhất Tổ quốc. Đây là thực tế không gì có thể phủ nhận được, đó coi như là một sự sáng suốt cuối cùng của ông. Vậy mà chắc ông biết? có những kẻ đang phụ họa theo các hành động của ông để yêu cầu ông phủ nhận luôn những thành quả mà bao thế hệ người Việt Nam (trong đó có ông và thế hệ của ông) đã đổ không biết bao nhiêu xương máu mới giành được. Chúng đòi ông phải xin lỗi nhân dân Miền Nam với ý phủ nhận cuộc đấu tranh giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước của nhân dân do Đảng lãnh đạo là phi nghĩa, “huynh đệ tương tàn”.
Tôi nghĩ rằng ông sẽ không làm theo lời của những kẻ vô liêm sỉ, phản bội Tổ quốc đó! Nhưng nếu ông làm điều ngược lại, thì thực sự lúc đó nhân dân Việt Nam sẽ coi ông thực sự là một kẻ phản bội lại Tổ quốc này.
Dân Việt
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét