Uyên con yêu ơi, cảm ơn con nhé. Nhà mình nổi tiếng rồi con à… nhiều báo đài đến phỏng vấn bố mẹ lắm. Mẹ còn được người ta chụp ảnh cho cơ, lại còn được lập hẳn một trang gép gép (web) gì đó nữa để người ta “kêu oan hộ” con ạ. Con đừng lo bố mẹ không biết nói gì nhé… Con yên tâm, người ta chu đáo lắm. Đến hỏi chuyện nhỏ nhẹ cực kì, lại cho quà, cho tiền nữa, dỗ dành mẹ là con sẽ không làm sao cả… Ôi, có bao giờ mẹ mơ được là nhiều nhà báo lại đến nhà mình như thế… và cả đời mẹ cũng chẳng thể nào mơ được rằng mình sẽ được phỏng vấn và lên báo đài con à. Mẹ sướng lắm.
Vì sao mà mẹ bảo con yên tâm… ừ thì mẹ cũng chả được học nhiều nhặn gì, nói năng chắc cũng chẳng bằng ai, nhưng người ta là nhà báo cơ mà. Người ta chỉ dạy mẹ cách nói thế nào với báo đài hết sảy! lúc đầu nói chuyện, mẹ cũng hơi khờ khạo, kể hết tội lỗi của con, mong người ta cầu xin nhân dân tha cho con hộ. Người ta bảo là mẹ nói thế thì là khai hết tội mất. Mà bây giờ xã hội ghê lắm, không có xì căng đan thì người ta không quan tâm, vi phạm pháp luật của công dân cũng không phải là hiếm nên người ta không để ý. Thế nên phải nói theo hướng là Đảng và Nhà nước sai trái khi bắt và xử con, như thế mới có cơ may giật tít (mẹ cũng chẳng hiểu tít là cái gì, đoán là giật bài lên TÍT trên cao ý) hoặc để người đời biết tới. Đảng và Nhà nước cơ mà, nếu mà sai thì ai chả phải ngó qua xem sai thế nào.. phải không con. Mà tự nhiên mẹ cũng nhận ra, đi xin cho con thì phải lu loa kêu khổ và nói là con không có tội chứ lại. Suýt tí nữa thì mẹ đã không được lên báo và không được kể oan cho con mất rồi…
Mà con cũng được cái tiếng nữa nhé. Ngày xưa đẻ con, mẹ thấy con cũng trắng trẻo đáng yêu. Thấy cũng may mắn, xinh thế sau này cũng có cơ may lấy chồng giàu đổi đời cho nhà mình. Phải cái hàng xóm bảo con học hành chẳng ra gì. Mẹ cũng bực, nhưng được cái an ủi, chả phải học giỏi làm gì, có cái mà ăn là ổn rồi. Thế mà sau lên báo, người ta mở cho mẹ xem… ảnh con gái mẹ xinh ghê.. đưa lên cũng khối anh chết. biết đâu sau này, nhờ thế mà lại kiếm được rể giàu, con nhỉ. Mà con lại còn được tung hô là “thanh niên yêu nước” và “một sinh viên học giỏi, hoạt động đoàn năng nổ”… con cũng sướng chứ đâu phải chỉ riêng bố mẹ có hời đâu, phải không con?
Mẹ bảo là con sướng hơn mẹ nhiều nhé. Đi làm được nhiều tiền thế, chỉ việc viết vài chữ, cầm cái cờ ra đường rồi rải truyền đơn, thế mà chẳng bảo mẹ. định may quần áo riêng phải không? Đã thế, mẹ có nói cả ngày cũng chẳng bằng con hét một hai câu theo ý mấy anh nhà báo… ừ, trước mặt công an cứ giả vờ ngoan hiền, nhận tội, rồi lên tòa mình nói gì, người ta cấm làm sao được, cứ lu loa là người ta ép mình này nọ là xong ý mà con. Rồi nhà mình lại được lên báo đài tiếp. sau vụ xử con, mẹ được phỏng vấn tiếp đấy. được cả cái báo gì ở Mỹ mà loa loa hay là voa voa gì đó (VOA) phỏng vấn cơ. Họ hứa sẽ kêu gọi nhiều lực lượng giúp đỡ con.
Hôm nọ đi thăm con, mẹ thấy con ở trong đấy có vẻ sướng nhé. Được mẹ đến thăm này, lại chẳng phải làm lụng gì mà có cơm ăn. Chả bù hàng tháng cứ kì kèo mẹ tiền ăn rồi mua quần mua áo này nọ. mẹ mệt lắm. giờ con cũng có người lo, nhà mình cũng có người cho tiền. mẹ sướng lắm con à… cảm ơn con nhiều nhé
ĐẠI BÀNG XANH
sự nổi tiếng đó cùng với tiếng thơm nồng nặc này chắc không ai dám nhận đâu! những người yêu nước thực thụ cảm thấy kinh tởm với những gì nổi tiếng của gia đình nhà Phương Uyên, không hiểu bản thân họ có cảm thấy "tự hào" về điều đó không mà cái mặt cứ vênh lên như vậy, họ có hiểu và biết những ánh mắt khinh thường từ xã hội đối với những gì đưa con của họ đã gây ra cho xã hội không!
Trả lờiXóaNhững con người lam lũ, người nông dân như bà mẹ Uyên không hiểu ró chuyện thì đã chơ... đàng này có ăn có học như Uyên mà lại đi lại với nhân phẩm của 1 con người Việt. Cùng với đó là kéo theo bà mẹ già nhìn tội nghiệp khiếp, con sai mà cũng chẳng biết
Trả lờiXóabuồn quá, chua chát quá, dù chắc chắn biết rằng đó không phải thực sự là những lời nói của người mẹ của nguyễn phương uyên đâu, tuy nhiên chỉ bằng những cảm nhận thông thường là ta cũng có thể thấy với tư cách là người mẹ có con lầm đường lạc lối, phản bội lại chính dân tộc mình thì họ sẽ đau khổ như thế nào
Trả lờiXóanổi tiếng thì có nhiều cách, có nhiều sự nổi tiếng khiến người ta tự hào,vinh dự, nhưng có sự nổi tiếng lại khiến người ta không biết phải giấu mặt vào đâu, nhân gian có câu, tiếng lành đồn xa tiếng dữ đồn xa, trong trường hợp của em nguyễn phương uyên này thì sự nổi tiếng của gia đình chẳng có gì là vinh dự cả
Trả lờiXóanổi tiếng như vậy có tốt không ạ? chắc hỏi 100 người thì cả 100 người sẽ chẳng có ai thích nổi tiếng theo cái cách đó cả, hay ho gì, vinh dự gì khi mà trong nhà mình hay thậm chí một người thân của mình một người mà mình quen biết lại có hành động chống lại đất nước ,một hành động tối kỵ, luôn bị xã hội và nhân dân lên án gay gắt
Trả lờiXóa