ừ đúng đấy.. .từ xưa tới nay, cái thói con người ta sai lầm thường không tự nhận lỗi bao giờ, mà cứ cố chày cối, cố ngụy biện.. Hễ ai hỏi tới hành vi của mình là liền bấu víu, liền kêu gào thảm thiết và nói rằng tôi oan uổng hòng lôi kéo sự chú ý của mọi người. Nếu có người xung quanh thể hiện chút đồng tình (có thể vì họ không hiểu sự việc, hoặc họ đồng tình vì cùng mục đích và có cùng kẻ đối lập) thì liền lu loa “đấy, tôi đã bảo mà… oan uổng lắm, oan lắm” và quay lung lại với sự thực vốn trơ ngay trước mắt.
Như trong vụ sinh viên Phương Uyên rải truyền đơn và có những hành động sai trái chống lại Nhà nước, cô gái này sai trái rõ rành rành mà cả 3 phía – bản thân Phương Uyên, gia đình và bè lũ lợi dụng – đều lu loa “minh oan” cho cô gái đầy sai trái và tội lỗi này.
Con người ta, phàm là những người tầm thường, thì có biết gì đến đúng – sai. Với họ, chỉ những gì mà họ và những người họ quý mến làm mới là điều đúng đắn. Như gia đình Phương Uyên, rõ ràng đủ khả năng nhận thức rằng hành động của con là sai trái nhưng vẫn cố chấp, không chịu thừa nhận. Thử hỏi nếu không có Đảng, không có Nhà nước, cùng các chính sách an sinh xã hội, y tế, giáo dục, liệu họ có cuộc sống yên lành, no ấm, cô con gái Phương Uyên của họ có được tới trường và hưởng sự giáo dục đầy đủ? Phải chăng vì sự chăm lo đó đã quá ân cần và gần gũi, họ cho rằng đó là cái quyền đương nhiên họ phải có và không cần có trách nhiệm gì, không ý thức được vai trò của Đảng và Nhà nước? Tất nhiên, họ là công dân Việt Nam, quyền được sống, được giáo dục và nhiều quyền khác là quyền đương nhiên của họ. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ được quyền coi thường Nhà nước, coi rằng Nhà nước có nghĩa vụ “chiều” theo mọi ý muốn của họ. Đất nước này có bao nhiêu triệu con người, bao nhiêu triệu gia đình, bao nhiêu triệu mạng sống. Nhà nước quản lý xã hội theo những quy tắc nhất định, được thể hiện trong pháp luật và mọi người đều phải tuân theo, không trừ một ai.
Vậy xin cho biết, việc Uyên phạm pháp và chịu sự trừng phạt của Pháp luật là đúng hay sai??? Những hành động sai trái đó đã rõ như ban ngày, vi phạm pháp luật và đi ngược lại với lợi ích của đất nước và ý chí, nguyện vọng của toàn dân. Làm sai thì phải chịu chứ cớ sao cứ mãi ngụy biện?
Thương con ai cũng biết. Nhưng con sai trái, gia đình phải là nơi dạy cho con hiểu hành động của con sai trái thế nào, chỉ cho con đường quay lại. Đằng này, chỉ vì muốn kiếm cửa cho con chạy tội, cả gia đình bắt tay với thế lực phản động và quay lung lại với xóm giếng gần gũi, với đất nước và giống nòi. Cả gia đình Phương Uyên không dạy cho con bài học lịch sử, cái thời mà ông bà, cụ kị đi theo cách mạng được Đảng dẫn đường, mang tự do về cho đất nước, không dạy cho con biết cái đúng cái sai mà lại bao che, chứa chấp cho hành vi tội lỗi sai lầm. Hỏi ai mang về cuộc sống tự do này? Ai đảm bảo cho các người quyền được an lành cuộc sống???
Đừng có vin cớ Phương Uyên là “thể hiện tình yêu nước” và “cháu quá bức xúc trước kẻ thù Trung Quốc”… Yêu nước là gì khi mà đi ngược lại Pháp luật??? Yêu nước là thể hiện bằng cách chống lại chế độ này sao?? Bức xúc là có quyền được rải truyền đơn, được phép nói nhăng cuội ở ngoài đường à??? Nếu thế thì không phải chỉ ở Việt Nam mà là ở toàn thế giới này, nơi nào cũng có những nỗi bức xúc và có những tờ đơn, những lời nói và hành động vong ơn bội nghĩa rơi rớt đầy đường làm bẩn đi cả môi trường và suy nghĩ.
Tỉnh lại đi. Sai phải chịu. Hỏi lại một lần nữa… Ai cho các người được sinh sống yên lành… Ai tạo điều kiện cho con gái các người được hưởng một nền giáo dục… Ai cho các người Tự do – độc lập hôm nay?? Không riêng ai cả, mà là lịch sử và những con người của lịch sử. Các người chỉ vì cái vọng tưởng giúp con trốn tội mà bắt tay với kẻ thù, trở thành con rối để kẻ thù lợi dụng chống lại cả lịch sử lâu đời, đánh mất đi tư tưởng Uống nước nhớ nguồn của cha ông.
ĐẠI BÀNG XANH
thói đời thì có nhiều lắm, có người nói càng vấp ngã nhiều thì sẽ càng trưởng thành ,nhưng đó chỉ là nói về sự trưởng thành trong mỗi con người thôi, chứ có những việc mà mình sai lầm thì bản thân sẽ không bao giờ có khả năng để khắc phục vì dụ như hành động phá hoại, chống đối lại đất nước chẳng hạn
Trả lờiXóađúng là thói đời, nhiều khi là cười ra nước mắt, thực sự thì con người ai chẳng có sai lầm, vấn đề là ít hay nhiều, nặng hay nhẹ, cũng như khi có sai lầm thì phải nhanh chóng nhận ra sai lầm của mình cũng như ý thức được việc làm sai trái của mình để nhanh chóng có hành động sửa chữa, khắc phục
Trả lờiXóanhiều người bảo thủ cố chấp lắm, tuy nhiên nếu cố chấp và bảo thủ thì chỉ nhận lấy thiệt hại cho bản thân mà thôi, không có lợi lộc gì đâu ,đặc biệt là những người có sai lâm thì họ lại càng không nên làm như vậy, cần phải nhanh chóng tỉnh ngộ, nhận ra sai lầm của mình, như vậy mới có cơ hội để sửa chữa
Trả lờiXóaBọn chó cộng sản bênh nhau ak..lũ bán nước hại dân
Trả lờiXóa