Hiện nay, lợi dụng quá trình đóng góp ý kiến vào bản Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992, nhiều đối tượng thù địch, phản động, thiếu thiện chí với Việt Nam đang ra sức rêu rao “đa nguyên chính trị”, “đa đảng đối lập”như “khuôn vàng”, “thước ngọc”, như con đường duy nhất mà Việt Nam phải tuân theo để đảm bảo dân chủ thực sự, đảm bảo sự phát triển đi lên của xã hội. Chúng cho rằng: “Từ bỏ độc quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam là vấn đề căn bản, vì đó là then chốt của chế độ dân chủ”.
Vậy thực chất của luận điểm này là gì? Tính chất nguy hiểm của nó như thế nào?
Có thể thấy, việc các đối tượng ra sức đòi đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập ở Việt Nam không hẳn để nhằm giúp Việt Nam đi lên phát triển, cũng không phải giúp xã hội Việt Nam dân chủ hơn mà thực chất của luận điểm này là chúng tập trung phủ định, phản bác vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, tạo tiền đề tiến tới xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và thủ tiêu chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta. Đây rõ ràng là một luận điểm hết sức thâm độc, nguy hiểm của các thế lực phản động, thù địch với Nhà nước Việt Nam, âm mưu biến Việt Nam thành một nước đa nguyên, đa đảng kiểu phương Tây.
Tính nguy hiểm của luận điểm đòi Việt Nam thực hiện đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập thể hiện:
Thứ nhất, luận điểm đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập là luận điểm mang nặng tính chất mị dân, dễ gây nên sự ngộ nhận mơ hồ, lẫn lộn về nhận thức, sự dao động về tư tưởng trong một bộ phận cán bộ và nhân dân. Nói cách khác, đây chỉ là việc các đối tượng sử dụng cái mác “dân chủ” để đánh lừa một bộ phận quần chúng nhân dân, làm “bình phong” che chắn cho dã tâm thâm độc của mình, từ đó gây nên sự hoài nghi, ngờ vực trong các giai tầng xã hội về vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, tác động làm mất niềm tin vào Đảng và chế độ.
Thứ hai, thực chất của luận điểm này là nhằm thủ tiêu sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với xã hội, xóa bỏ nền dân chủ xã hội chủ nghĩa, “lái” nền dân chủ nước ta sang nền dân chủ khác, phi xã hội chủ nghĩa. Dù chúng không trực tiếp nói đến chúng ta phải thực hiện nền dân chủ tư sản, nhưng cái cách “khuyên” chúng ta thực hiện đa đảng, học tập theo các nước phương Tây, đã cho thấy thực chất đó là hướng nền dân chủ nước ta sang dân chủ tư sản.
Thứ ba, đây là luận điểm phản khoa học và phi lịch sử. Trên thực tế, không có thứ dân chủ chung chung trừu tượng, trong thời đại ngày này chỉ có thể là dân chủ tư sản hay dân chủ xã hội chủ nghĩa. Do đó, cái gọi là dân chủ theo các tuyên truyền trên chỉ là những luận điểm phản khoa học, không có thực và phi lịch sử. Mặt khác, cái gọi là đa đảng như trong xã hội phương Tây thực chất chỉ là sự chi phối của đảng tư sản, là biểu hiện sự tranh chấp giữa các nhóm chính trị khác nhau của giai cấp tư sản. Điển hình như Mĩ, đất nước liên tục hô hào về dân chủ, về đa nguyên, đa đảng nhưng Mĩ có phải đa nguyên đâu, thậm chí Mĩ còn là một nước thực hiện cơ chế nhất nguyên một cách triệt để. Việc Đảng Dân chủ, hay đảng Cộng hòa lãnh đạo thì đó cũng chỉ là đảng của giai cấp tư sản mà thôi, nó sẽ sống chế bảo vệ cho quyền lợi của giai cấp tư sản, bảo vệ cho nên dân chủ tư sản mà thôi.
Thứ tư, thực tế lịch sử tại Liên xô và Đông Âu đã chứng minh, việc những đất nước phát triển theo con đường xã hội chủ nghĩa mà thực hiện đa nguyên, đa đảng thì chẳng khác nào tự bắn vào chân mình, chẳng khác nào một sự tự sát. Việc Liên xô, Đông Âu thực thi dân chủ sai nguyên tắc, chấp nhận đa nguyên, đa đảng đã tạo thời cơ, điều kiện thuận lợi cho kẻ địch thực hiện mưu đồ chống phá nhà nước quyết liệt hơn và hậu quả là Nhà nước Liên bang Xô viết từ thành trì của cách mạng thế giới đã sụp đổ một cách nhanh chóng. Chính sự sụp đổ của chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô và Đông Âu không những kéo lùi lịch sử tại các quốc gia này mà còn đưa xã hội chủ nghĩa từ hệ thống thế giới trở thành thoái trào.
Thứ năm, nếu Việt Nam thực hiện đa nguyên, đa đảng đất nước sẽ diễn ra cảnh hỗn loạn, mất ổn định, làm đổ vỡ nền kinh tế, rơi vào thảm họa như đã từng xảy ra ở một số nước. Khi đó ai sẽ là người chịu cảnh khốn khổ trước tiên, câu trả lời chắc chắn sẽ là nhân dân và dân tộc Việt Nam. Không những vậy, đó cũng sẽ là điều kiện để các phần tử phản động, thù địch, những “kẻ đục nước béo cò”, “theo đóm ăn tàn” trỗi dậy phá hoại đất nước ta, là cái cớ cho sự tranh giành quyền lực giữa các phe phái.
Người con đất Việt
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét