Xứ Thanh
Trước hết, tác giả muốn thông qua nội dung bài viết này để
chia sẻ đôi điều suy nghĩ về việc lợi dụng ngữ nghĩa cụm từ
“phản biện xã hội” của số người tự nhận là trí thức, học
giả “yêu nước” muốn xây dựng một nước Việt Nam “thực sự dân
chủ – nhân quyền”… nhưng thực chất là chống, phá Nhà nước
mình, nói thẳng ra họ đang cố tình bôi xấu, bôi nhọ tổ quốc
mình.
Về mặt ngữ nghĩa Phản biện xã hội trước hết phải được
hiểu không đồng nhất với Phản bác, phản kích, phản tuyên
truyền… Phản biện xã hội là phản ánh ý thức của cá nhân,
hoặc tổ chức với một hiện thực xã hội có thật. Việc phản
ánh này bao gồm: đưa ra luận điểm, chứng cứ khoa học để phủ
nhận những điểm thiếu xót, chưa đúng đắn; đồng thời cũng
phải đưa ra phương pháp khắc phục, sửa chữa những điểm hạn
chế trên (dựa trên quy luật của chủ nghĩa duy vật biện chứng:
thống nhất và đấu tranh giữa các mặt đối lập).
Khổ nỗi, một số “bác dân chủ” luôn cho rằng việc lên báo
mạng hàng ngày nhìn vào các mặt tiêu cực của đời sống xã
hội, từ đó đả kích, lôi ra hàng chục đến hàng trăm điểm hạn
chế, thiếu xót trong chủ trương, đường lối chính sách của
Đảng, Nhà nước về kinh tế, chính trị, văn hóa xã hội…(họ
cho rằng đây là nguyên cớ của mọi tiêu cực trong xã hội). Lẽ
thường, đây là hoạt động và phản ứng bình thường của một
con người trước mọi bức xúc tác động đến bản thân. Chỉ có
điều họ đừng cố tình nhầm lẫn hành động, lời nói của họ
giữa cụm từ phản biện xã hội với phản bác, phản đối.
Nếu thực sự bản thân các “Bác dân chủ” ấy muốn Phản biện
thì ngoài những ý kiến “chê, bôi, kích, bác” có căn cứ, đồng
thời cũng cần phải đưa ra được những ý kiến đóng góp, xây
dựng mang tính hoàn thiện và sửa đổi vấn để họ đang phản
biện.
Đọc báo mạng “lá hành, lá hẹ” của các “bác dân chủ” như Dân
làm báo, Quan làm báo, TTX Vàng Anh… thấy ngập tràn là các
ý kiến tự nhận “phản biện xã hội”, “Xã luận” về sự yếu
kém của Chính phủ nước CHXHCN Việt Nam trong thực hiện đường
lối, chính sách phát triển kinh tế xã hội, họ chê bai rằng
“vấn đề lạm phát tăng phi mã nhưng Chính phủ không kiểm soát
được”, ngân hàng nhà nước không đủ năng lực điều hành, đến
chuyện chính sách đền bù, giải tỏa đất đai thuộc diện dự
án phát triển kinh tế thiếu minh bạch, có nhiều tiêu cực,
tham nhũng… Nhưng vấn đề khủng hoảng kinh tế đang là vấn nạn
của toàn cầu, Việt Nam đâu thể nằm ngoài quy luật phát triển
tât yếu này được. Để giải quyết khả dĩ nhất vấn đề sao
không thấy “bác dân chủ” nào bàn nhau tìm một “diệu kế” vực
dậy nền kinh tế trong một sớm - chiều, hay có giỏi thì giải
quyết cho gọn vấn đề làm sao để “việc tăng giá điện - không
làm tăng giá mớ rau ngoài chợ” đi.
Rõ ràng, phản biện xã hội là hoạt động không thể thiếu
trong một xã hội văn minh của loài người. Chỉ có điều, xin
các “bác dân chủ” đừng nhai đi nhai lại cụm từ này nhưng thật
chất chỉ có lời nói, hoạt động chống lại đất nước, bôi xấu
chế độ. Sẽ là không ngoa khi một bộ phận đông đảo quần
chúng, trong đó có tôi gọi các bác là trí thức “dỏm”, “Vẹt”
dân chủ.
thực tế thì phản biện xã hội là một việc làm rất hay, rất có ích cho xã hôi, có phản biện xã hội thì mới có thể hoàn thiện được hệ thống luật pháp cũng như những quy đinh để phát triển đất nước, tuy nhiên nếu mốt số người lợi dụng hoạt động phản biện xã hội để thực hiện việc làm sai trái thì lại là chuyện khác, đó là những hành động đáng phải lên án
Trả lờiXóanhững người sử dụng chiêu trò phản biện xã hội để thực hiện những việc làm chống đối đảng và nhà nước ta không phải là hiếm, tất nhiên thì không sớm thì muộn họ cũng sẽ bị phát hiện và ngăn chặn, tuy nhiên không thể không đề phòng với những người này được, mât cảnh giác với những đối tượng này thì cả xã hội sẽ bị trả giá đắt
Trả lờiXóaphản biện thì được, nhưng bất tài cũng phản biện, cho rằng mình là nhất,... điều này thật nguy hiểm cho đất nước
Trả lờiXóa