Xứ Thanh
Ước tính có khoảng 655.000 người Iraq đã bị chết vì các nguyên nhân
liên quan đến khủng bố kể từ năm 2003. Những người này có thể đã không
bị chết nếu như không có cuộc chiến xâm lược Iraq do Mỹ cầm đầu (cuộc
chiến mà Mỹ và đồng minh tự xưng là cuộc chiến làm thay đổi chế độ độc
tài Hussen, mang đến “dân chủ - nhân quyền” cho nhân dân Iraq). Tổng
số người chết ước tính trên tương đương với khoảng 2,5% dân số Iraq và
trung bình mỗi ngày có thêm hơn 500 người chết kể từ khi cuộc chiến
Iraq nổ ra.
Ngày 14 tháng 8 năm 2013, lực lượng an ninh xông vào Đền thờ Hồi giáo
Rabaa al-Adawiya ở thủ đô Cairo và tại Quảng trường Nahda ở phía tây
thành phố Cairo giết hại và làm bị thương hàng trăm ủng hộ viên của
phong trào Huynh đệ Hồi giáo. Giới chức Ai Cập công bố số người chết
trong cuộc đụng độ này vượt quá 600 người, số người bị thương vào
khoảng 4.000 người (theo người phát ngôn Bộ Y tế Ai Cập). Tuy nhiên tổ
chức Anh em Hồi giáo tuyên bố số người chết là 2.600 và khoảng 10.000
người bị thương
Đó là ngày đẫm máu nhất tại Ai Cập kể từ khi cuộc nổi dậy vì dân chủ
diễn ra cách đây hai năm đã đưa ông Morsi lên nắm quyền tổng thống
(dân bầu) tại đất nước này.
Ngay tại đất Mỹ, một đất nước vẫn được nhiều “bác Rân chủ” ở nước ta
ca ngợi là thiên đường của hạnh phúc, thì nhân dân Mỹ cũng đã không ít
lần hứng chịu cảnh chết chóc (nếu không tính các vụ giết người hàng
loạt liên tiếp xảy ra) bởi nạn khủng bố. Sự kiện 11 tháng 9, thường
được viết tắt 9/11 hoặc sự kiện 911 theo lối viết ngày tháng tại Mỹ
nếu không tính 19 không tặc, có cả thảy 2.974 người thiệt mạng trong
vụ tấn công, và 24 người liệt kê mất tích xem như đã chết bởi vụ khủng
bố này.
Mới nhất là vụ đánh bom khủng bố tại Boston, Hoa Kỳ xảy ra lúc 13h30
giờ Boston và 2h30 sáng giờ Việt Nam, theo ước tính ban đầu 3 người
chết, gần 200 người bị thương.
Đấy là chưa kể hàng loạt các vụ khủng bố diễn ra liên tiếp tại nhiều
quốc gia láng giềng trong khu vực Đông Nam Á gây ra con số thương vong
hàng ngàn người trong nhiều năm gần đây.
Tại Việt Nam, các “bác Rận chủ” đang cho rằng không có tự do, dân chủ,
nhân quyền, người dân sống trong nhiều tầng áp bức, chính quyền bóc
lột, đời sống nhân dân không khác gì địa ngục. Vậy, trước những cuộc
nội chiến đang diễn ra khốc liệt, tang thương khắp thế giới; nhân dân
nhiều nước phải chịu cảnh đế quốc xâm lược, mang bom đạn tàn phá nước
mình (chiến tranh Nam Tư, Iraq, Lybia), bài học nhãn tiền gần nhất
ngay tại Ai Cập khi chính quyền Dân chủ của Morsi lên cầm quyền vẫn
không ngăn được sự khủng hoảng, tang thương kể sao cho siết như ngày
hôm nay; Các “bác Rân chủ” liệu có để ý đến những tấn bi kịch này?
Nước Việt ta đã trải qua mấy ngàn năm Bắc thuộc, rồi chìm dưới xiềng
xích nô lệ của đế quốc hàng mười mấy thập kỷ. Đảng Cộng Sản Việt Nam
đã lãnh đạo toàn dân giành thắng lợi trong cuộc chiến giành độc lập,
và nay đang tiếp tục gặt hái nhiều thành tựu trong công cuộc xây dựng
đất nước. Tôi – một người dân Việt Nam như hàng chục triệu con dân
khác, luôn cảm nhận hơi thở của hòa bình, tự do, đi trên đường tuyệt
đối không lo bị khủng bố, về đến nhà trong mơ cũng không lo bị chiến
tranh tước đoạt mạng sống, đi công tác xa nhà hàng tháng cũng luôn an
tâm vì cuộc sống bình yên của người than, ông cha ta từ xưa chẳng phải
có câu “An cư mới lạc nghiệp” đó sao… Có được những điều đó chẳng phải
là tự do, hành phúc, dân chủ, mấy “bác Rân chủ” há có phải hay không?
Comments[ 0 ]
Đăng nhận xét