Xứ THANH
“Người khổng lồ phải kèm theo những con số khổng lồ…”
2 + 132 số người chết và số người bị thương bởi vụ khủng bố Boston (xảy ra vào chiều 15/4/2013 theo giờ địa phương)
32 + 17 là con số người chết và bị thương sau vụ thảm sát Học viện công nghệ Virginia năm 2007 khi sinh viên Hàn Quốc Seung Hui Choi bắn chết 32 người và làm 17 người bị thương.
87 người chết hàng ngày (theo số liệu từ “Phong trào Brady” chống lại nạn bạo lực từ vũ khí phân tích tất cả các vụ bắn nhau ở Mỹ đã xảy ra từ năm 2005).
11.000 người Mỹ bị giết vì súng mỗi năm, nhiều gấp năm lần số lính Mỹ bị thiệt mạng trong cả một thập kỷ chiến tranh ở Apganistan.
31.500 người Mỹ thiệt mạng vì súng mỗi năm (bao gồm cả tự sát, bị giết, và tai nạn khác…)
100.00 thiếu niên Mỹ hàng năm là nạn nhân của nạn buôn bán người cho các mục đích bóc lột tình dục.
13 là độ tuổi trung bình của các nạn nhân.
Bạn có quyền nghi ngờ về độ xác thực của những con số khổng lồ này!
Nhưng điều mà chính chính phủ Mỹ phải công nhận và các đời tổng thống Mỹ vẫn “hằng đêm mong ước” là đây:
55% thị phần buôn bán vũ khí trên toàn thế giới, với con số này nước Mỹ là quốc gia số 1thế giới về “kim ngạch xuất khẩu” loại “hàng hóa” này. Mỹ đưa vũ khí vào các điểm nóng như Columbia, Trung Đông, Sri Lanka, Idonesia và khu vực Đông Phi; bán vũ khí cho những quốc gia đối đầu nhau như Eritrea và Ethiopia, Hi Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ; Saudi Arabia, Israel và Palestin...
158.000 chữ ký cử tri được thu thập trong ba ngày vào một bản “kiến nghị trực tuyến kêu gọi kiểm soát vũ khí chặt hơn”, được đánh dấu là vụ thu thập chữ ký nhanh nhất trong lịch sử trang web Nhà Trắng.
Tuy nhiên việc công dân Mỹ có quyền sở hữu tư với súng đạn được Hiến pháp Liên bang Mỹ bảo vệ và việc sử dụng vũ khí là một nét cơ bản trong đời sống “văn hóa bạo lực” nước Mỹ.
Ngày 17/4/2013, Thượng viện Mỹ lại cản trở việc ban hành và thi hành “dự luật kiểm soát súng đạn”… Thật ra, mấu chốt vấn đề nằm ở chỗ “Đô la lợi nhuận” từ ngành công nghiệp súng đạn mới là thứ chính quyền Mỹ quan tâm hơn cả, chứ không phải “Dân chủ - Nhân quyền”… Bạn hãy tưởng tưởng mỗi cuộc nội chiến ở Irax, Syria, Palestin, Lybia, … hay mới nhất là Ai Cập chính quyền Mỹ, nền công nghiệp quốc phòng quốc gia Mỹ sẽ kiếm được bao nhiêu tỷ đô la lợi nhuận mỗi tháng, kèm theo đó là sự ràng buộc chính trị , kinh tế, ngoại giao sau khi nội chiến kết thúc.
Quả thật nước Mỹ là một “thiên đường dân chủ - nhân quyền” cho thế giới tội phạm và khủng bố ngày càng gia tăng.
nói thât thì tôi cũng không biết rõ là tình hình cụ thể của nước mỹ là như thế nào, và tôi cũng không quan tâm làm gì cho mệt đầu cả, tôi chỉ quan tâm tới tình hình đang diễn ra ở việt nam thôi, đó mới là những sự việc có liên quan trực tiếp tới tôi, nhưng tôi nghĩ thì mỗi quốc gia có một điều kiện hoàn cảnh và có cách quản lý khác nhau, không nên áp đặt chính sách của quốc gia này cho quốc gia khác
Trả lờiXóacó nhiều sự việc diễn ra ở nước mỹ nhưng tôi thấy không ổn và đăc biệt là tôi thấy không thể phù hợp ở việt nam, đó là điều hết sức rõ ràng, tuy nhiên có thể là người mỹ họ vẫn cảm thấy ổn ,bởi vì có thể họ quen rồi, dưới góc nhìn của tôi thì lại hoàn toàn ngược lại, cũng có thể là do mỗi nước có một hoàn cảnh khác nhau, nên hãy cứ để mỗi nước có một bản sắc riêng của mình đi
Trả lờiXóa