Kinh Kha
Lê Hiếu Đằng là một luật gia, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật, thuộc Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam, nguyên là Phó Tổng thư ký Ủy ban Trung ương Liên minh các lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa Bình Việt Nam, nguyên Tổng thư ký Ủy ban nhân dân cách mạng khu Sài Gòn – Gia Định, nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ Việt Nam ở thành phố Hồ Chí Minh. Tính đến nay, ông đã có 45 năm là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam. Ông đã từng là một trong những “
lãnh tụ” sinh viên, trước đây đã có một thời kỳ lẫy lừng trong phong trào đấu tranh tại Sài Gòn và ác đô thị miền Nam trước năm 1975….. Lê Hiếu Đằng – con người đã nhiều tuổi, có thâm niên, có tri thức, học rộng, biết nhiều và đặc biệt là có 45 năm tuổi đảng. Thiết tưởng, với những gì đã trải nghiệm, đã chứng kiến thì cho dù về nghỉ hưu, ông vẫn giữ được nét thanh cao, giữ được phẩm chất, lý tưởng và vẫn là một cán bộ hưu trí mẫu mực. Thế nhưng sau những gì “
viết trong những ngày nằm bệnh”, ông đã đánh mất tất cả. Thật đáng tiếc!
“
Đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập” – đó là một khẩu hiệu quá cũ trong vô vàn các luận điệu của các thế lực thù địch, phản động chống Việt Nam từ trước đến nay. Có lẽ vấn đề này ở nước ta đã được khá nhiều học giả phân tích, đánh giá. Theo dòng lịch sử, từ những ngày kháng chiến đến những năm tháng hòa bình, Việt Nam đều đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, nước ta đi từ những ngày còn vô vàn khó khăn đến nay về cơ bản đã ổn định và bước vào xây dựng đất nước. Tại sao Việt Nam hiện nay không cần thiết phải có đảng đối lập bởi vì vai trò lãnh đạo duy nhất của Đảng Cộng sản Việt Nam – đó là sự lựa chọn tất yếu của lịch sử. Cá nhân tôi cũng hoàn toàn đồng tình với sự lựa chọn này.
Mấy ngày gần đây, khi ông Lê Hiếu Đằng có bài viết “
Suy nghĩ trong những ngày nằm bệnh” đăng trên Bauxite Việt Nam và sau đó được một loạt các hãng truyền thông ác cảm với Nhà nước Việt Nam như RFA, RFI, BBC cũng như một số web, blog lá cải đưa tin ầm ĩ thì vấn đề này thực sự đáng quan tâm. Toát lên trong bài viết của ông Đằng là quan điểm Việt Nam hiện nay cần phải có đảng đối lập với Đảng Cộng sản. Cái mà ông cần là đòi Việt Nam phải đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Cần khẳng định với ông rằng: Việt Nam không cần đa nguyên đa đảng, Đảng Cộng sản Việt Nam là duy nhất, đủ để đưa Việt Nam phát triển, ổn định về kinh tế, văn hóa, xã hội mà không cần phải có đảng đối lập.
Việc chọn con đường đa nguyên cho Việt Nam tại thời điểm hiện tại là một việc làm phiêu lưu, bởi vì nó tiềm tàng nguy cơ làm cho Việt Nam mất sự ổn định về mặt chính trị - xã hội, bỏ lỡ thời cơ phát triển kinh tế và thực hiện cải cách dân sinh. Ở Đông Nam Á, Philippines và Indonesia cũng đi theo quỹ đạo của Mỹ và phương Tây, cũng xây dựng hệ thống chính trị theo mô hình đa nguyên đa đảng nhưng cho đến nay, về kinh tế họ không hơn Việt Nam là bao nhiêu thậm chí nhiều mặt còn kém hơn. Ở Nam Á và Trung Đông, các nước như Pakistan, Bangladest, Srilanca cũng lựa chọn con đường đa nguyên nhưng lại là những nước chậm phát triển và thường xuyên có bất ổn về chính trị: biểu tình, bạo loạn, khủng bố, thậm chí là nội chiến….. Ở Nam Mỹ, các nước như Bolivia, Peru… mặc dù diện tích và dân số nhỏ hơn Việt Nam nhiều, vốn là sân sau của Mỹ, cũng lựa chọn con đường đa nguyên mấy chục năm nay nhưng các cải cách xã hội thường diễn ra chậm chạp vì thường bất ổn vì hệ thống chính trị. Đó là một số ví dụ về đa nguyên của các nước có nền kinh tế - xã hội tương đương Việt Nam. Đến đây có thể khẳng định không phải cứ đa nguyên, đa đảng thì nền kinh tế sẽ phát triển, xã hội sẽ ổn định, chính trị sẽ vững mạnh mà cần phải phù hợp với hoàn cảnh, lịch sử của các nước đó. Việt Nam cũng là một đất nước như vậy – không cần phải đa nguyên đa đảng, chỉ cần đặt dưới sự lãnh đạo duy nhất của Đảng Cộng sản là đủ.
Liên hệ với ý kiến của ông Đằng, thiết nghĩ ông đã từng là một đảng viên kỳ cựu, có quá trình chiến đấu vì lý tưởng, vì độc lập, tự do chắc ông biết giá trị của những vấn đề đó. Lẽ nào đến những ngày cuối đời, ông lại muốn phá bỏ đi cái danh tiếng mà ông đã dày công xây dựng. Ông Lê Hiếu Đằng cũng như bao người con đất Việt khác, nếu chúng ta thực sự tâm huyết với đất nước, hãy cùng chung tay với Đảng để xây dựng đất nước ổn định, hòa bình, phát triển.
lại thêm một người ảo tưởng, rằng đa nguyên đa đảng !!!!!!!
Trả lờiXóa