Dương Quá
Chúng ta đều biết, từ ngày nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa ra đời(9/1945) đến nay, Đảng và Nhà Nước ta luôn xác định và nhất quán thực hiện chủ trương, chính sách công tác tôn giáo, coi đây là vấn đề chiến lược của cách mạng và được cụ thể hóa bằng pháp luật.
Ngày 14/6/1955, chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký sắc lệnh số 234/SL xác định “ việc tự do tín ngưỡng, tự do thờ cúng là quyền lợi của nhân dân. Chính phủ luôn tôn trọng và giúp đỡ nhân dân thực hiện chính quyền không can thiệp vào nội bộ các tôn giáo. các tổ chức phải tuân theo pháp luật của nhà nước như mọi tổ chúc khác của nhân dân. Việc bảo vệ tự do tín ngưỡng bắt buộc phải trừng trị những kẻ đội lốt tôn giáo gây rối loạn”.
Quốc hội khóa XI nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam đã ban hành pháp lệnh tín ngưỡng tôn giáo( số 21/2007/PL-UBTVQH11), quy định về hoạt động tín ngưỡng , tôn giáo. Ngày 01/03/2005, chính phủ ban hành nghị quyết số 22/2005/NĐ_CP hướng dẫn thi hành 1 số điều của pháp lệnh tín ngưỡng, tôn giáo. Thủ tướng chính phủ ban hành chỉ thị 1940/CT-TTG, ngày 31/1/2008 về nhà, đất liên quan đến tôn giáo và nhiều văn bản hướng dẫn của các bộ. ban,ngành liên quan tiếp tục khẳng định rõ: “ công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo theo hoặc không theo một tôn giáo nào” và quy định: “ tổ chức tôn giáo, tín đồ, nhà tu hành, chức sắc tôn giáo được mời tổ chức, người nước ngoài vào Việt Nam để tiến hành các hoạt động hợp tác quốc tế…”.
Đại hội XI của Đảng nêu rõ: “ tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo và không tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân theo quy định của pháp luật”. Đồng thời, xác định chủ trương “ phát huy những giá trị văn hóa, đạo đức tốt đẹp của các tôn giáo, động viên các tổ chức tôn giáo, chức sắc, tín đồ sống tốt đời đẹp đạo, tham gia đóng góp tích cực cho công cuộc xây dựng và bảo vệ tổ quốc”.
Như vậy, quan điểm của Đảng ta không chỉ tôn trọng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo mà còn đánh giá cao vai trò, vị trí của các tôn giáo đối với dân tộc và sự nghiệp cách mạng xã hội chủ nghĩa. Điều đó khẳng định chủ trương, chính sách tôn giáo của Đảng và Nhà Nước ta là nhất quán đã và đang được thực hiện trong thực tế trên đất nước Việt Nam.
Ấy thế mà, từ nhiều năm nay, ủy ban tự do tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ cũng như tổ chức ân xá quốc tế đã liên tục đưa ra những luận điệu vu cáo “ Việt Nam đàn áp, tấn công tôn giáo”. Bộ ngoại giao Hoa Kỳ cũng tự cho mình đặc quyền phán xét về tình hình tự do tôn giáo của các quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới thông qua cái gọi là: “ báo cáo về tự do tôn giáo quốc tế” hằng năm. Nội dung “báo cáo” xuyên tạc thô bạo chính sách tự do tín ngưỡng, tôn giáo và tình hình tự do tôn giáo ở Việt Nam, cho rằng ở Việt Nam “ nếu theo 1 tôn giáo không được chính phủ công nhận, họ còn được đặt trước nguy cơ bị kỳ thị, bị ngược đãi bằng bạo lực và có khi bị bắt bớ”. Vì vậy, họ xếp Việt Nam vào danh sách “ các nước đặc biệt quan tâm về tôn giáo”. Đồng thời, kiến nghị tổng thống mỹ ban hành các sắc lệnh trừng phạt Việt Nam về kinh tế, chính trị, ngoại giao…
Vậy, nếu cứ theo những luận điệu được tuyên truyền, cáo buộc của các thế lực thù địch thì phải chăng mọi sinh hoạt, hoạt động của những người theo các tín ngưỡng, tôn giáo đều bị nhà nước Việt Nam cấm đoán, cản trở, đàn áp? Phải chăng ở Việt Nam không có tự do tín ngưỡng tôn giáo?
Thực tiễn hàng chục năm qua đã chứng minh rằng, các thế lực thù địch chưa bao giờ từ bỏ âm mưu, thủ đoạn lợi dụng vấn đề tôn giáo để chống phá mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội mà toàn dân ta đã lựa chọn. Núp dưới chiêu bài “ tự do tôn giáo” để cố tình phớt lờ những thành tựu to lớn của Việt Nam về công tác tôn giáo trong hơn 30 năm đất nước tiến hành công cuộc đổi mới do Đảng ta khởi xướng và lãnh đạo tìm mọi cách chia rẽ các tổ chức tôn giáo ở nước ta, gây mâu thuẫn giữa ngừơi có tín ngưỡng và người không theo tôn giáo,tín ngưỡng nào, giữa đồng bào tôn giáo với Đảng và Nhà Nước, tài trợ cho hoạt động truyền đạo trái phép, nhằm mục đích gây rối loạn an ninh, trật tự xã hội, tạo ra các “ điểm nóng” chính trị-xã hội để tạo cớ can thiệp phá hoại cách mạng Việt Nam. Chính vì những toan tính chính trị cho nên khi đưa ra những luận điệu vu cáo Việt Nam không có “ tự do tôn giáo, tín ngưỡng”, Nhà Nước Việt Nam đàn áp tôn giáo”…các thế lực đã cố tình phớt lờ những thực tế sống động về tình hình tự do tôn giáo ở Việt Nam trong những thập niên qua./
Từ khi thành lập cho đến nay Đảng và Nhà nước ta vẫn luôn luôn tạo mọi điều kiện để cho mọi người có thể tự do tín ngưỡng tôn giáo bởi vì đây là những quyền của mỗi người chúng ta. Và để có thể tạo ra một cộng đồng ton giáo vững mạnh ổn định thì bên cạnh những chính sách của Nhà nước thì cũng cần phải có sự đồng tình ủng hộ từ mọi người. Thế nên mỗi người chúng ta hãy tin tưởng và ủng hộ cho Đảng cho Nhà nước để tạo ra một xã hội ngày càng văn minh tốt đẹp hơn.
Trả lờiXóaNhững năm qua, các tôn giáo ở nước ta phát triển nhanh về số lượng tín đồ và cơ sở thờ tự, mở rộng quan hệ với các tổ chức, cá nhân tôn giáo, đồng đạo ở nước ngoài; mọi hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân đều được chính quyền tôn trọng, tạo điều kiện thuận lợi; đời sống vật chất và tinh thần của đồng bào các tôn giáo ngày càng được cải thiện, nâng cao. Đồng bào theo đạo ở nước ta chiếm khoảng 1/4 dân số cả nước. Đại đa số tín đồ các tôn giáo đều là nhân dân lao động, có tinh thần yêu nước, chống giặc ngoại xâm, sống tốt đời đẹp đạo, có nhiều đóng góp cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Đại đa số quần chúng tín đồ và chức sắc các tôn giáo đều phấn khởi, tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng, tham gia tích cực vào công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc. Những thành quả của Việt Nam trong lĩnh vực tôn giáo là không thể phủ nhận.
Trả lờiXóaCần đẩy mạnh công tác tuyên truyền đối ngoại để nhân dân thế giới và người Việt Nam định cư ở nước ngoài hiểu rõ, hiểu đúng về chính sách tôn giáo của Nhà nước Việt Nam, tình hình tôn giáo ở trong nước; chủ động đấu tranh vạch trần âm mưu, thủ đoạn của các thế lực thù địch phản động, lợi dụng chiêu bài tự do tín ngưỡng, tôn giáo, nhân quyền... để chống phá Nhà nước Việt Nam, chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, thực hiện âm mưu diễn biến hòa bình, gây mất ổn định chính trị - xã hội của đất nước.
Trả lờiXóaNgày 15 tháng 11 năm 2004, Pháp lệnh Tín ngưỡng, tôn giáo có hiệu lực thi hành sau khi được quốc hội thông qua. Theo pháp lệnh này, các giáo hội chủ động quyết định về nhân sự lãnh đạo giáo hội từ cấp trung ương đến cơ sở; việc phong chức, phong phẩm, bổ nhiệm và thuyên chuyển chức sắc được các tổ chức Giáo hội thực hiện theo quy định tại hiến chương, điều lệ của tổ chức tôn giáo và thông báo, đăng ký với cơ quan nhà nước có thẩm quyền.
Trả lờiXóa